Trước khi xuất phát, Tuyền Cơ đưa ra một yêu cầu với Long Phi Ly, nàng muốn một chiếc xe ngựa cho riêng nàng và Ngọc Trí.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy sắc mặt Long Phi Ly lúc ấy hơi hơi thay đổi, hắn nhìn chằm chằm Tuyền Cơ một hồi lâu, ngoài dự kiến của mọi người, hắn đồng ý với điệu kiện là phải để cho đại phu bắt mạch lại cho Tuyền Cơ.
Đại phu chỉ nói vết thương của phu nhân chưa lành, thân thể suy nhược nhưng cũng không đáng lo ngại lắm. Sau đó, Long Phi Ly lập tức ra lệnh cho mọi người khởi hành.
Cảm giác lo lắng run sợ kia phát ra từ xe ngựa của Tuyền Cơ và Ngọc Trí.
Suốt đường đi không ai nhìn thấy Tuyền Cơ bước ra khỏi xe ngựa, càng không ai biết vì sao nàng muốn làm như vậy, không lẽ là vì giận dỗi hoàng đế?
Trên đường đi, mỗi bữa cơm đều là Ngọc Trí đi ra ngoài, không nói tiếng nào lấy đồ ăn rồi trở lại trong xe ngựa. Trừ việc đi ra ngoài lấy đồ ăn, Ngọc Trí gần như cũng không rời khỏi xe ngựa nửa bước.
Đêm trước khi tới hoàng thành, giống như những lần trước, Ngọc Trí cầm một ít lương khô định lên xe, Long Phi Ly lạnh lùng ngăn nàng lại, xoay người muốn tiến vào xe ngựa.
Trừ bỏ Thanh Phong dựa vào thân cây trầm mặc không nói gì, tất cả những người khác đều nhận ra một điều: rốt cuộc tính nhẫn nại của hoàng đế đã tới cực hạn.
Thanh Phong lặng im không nói, qua lớp màn xe mỏng manh tiếng Tuyền Cơ nhợt nhạt truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873397/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.