Tuyền Cơ cứng người lại, không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy. Nếu không thể ra khỏi cung vừa rồi hết thảy những việc nàng làm, bao gồm việc lấy được bùa hộ mệnh cho Phượng Thứu cung còn có ý nghĩa gì nữa?
Nàng không bao giờ muốn đợi tại nơi này nữa! Trước kia, thêm một giây là giãy dụa, hiện tại, thêm một giây là thống khổ.
“Long Phi Ly, chỉ khi nào ta cũng đi ra ngoài, ta mới có thể nói cho ngươi hậu nhân Bạch gia ở chỗ nào.”
Ánh mắt hắn thản nhiên dừng lại trên đỉnh đầu nàng.
Hắn rất ít khi không hề bình tĩnh, mà hắn bình tĩnh thì rất đáng sợ. Không thể để cho hắn biết chút gì về ý niệm muốn chân chính rời đi trong đầu nàng, chỉ có thể đánh lạc hướng. Tuyền Cơ nói: “Ở trong này sẽ luôn nhớ tới chuyện đêm đó, ta chỉ là muốn ngươi đưa ta đi ra ngoài đi một chút, nếu ngươi không thể đi thì phái người đi cùng ta cũng được.”
Nàng nói xong rời khỏi ngực hắn, nằm qua một bên, hai mắt trợn to nhìn về phía hoa văn hình rồng khắc trên đầu giường.
Sau lưng không có động tĩnh gì, nàng hơi hơi tuyệt vọng.
Thật lâu sau, nàng bị hắn mạnh mẽ ôm vào trong lòng.
“Nàng muốn trẫm cùng nàng đi ra ngoài một chút?” Hơi thở cực nóng của hắn phả vào trên lưng áo của nàng.
Ngữ khí của hắn thật lạnh bạc, nàng không thể đoán được tâm tư của hắn. Tuyền Cơ cười khổ, nàng đương nhiên không muốn hắn cùng nàng xuất cung, có hắn bên cạnh, tỷ lệ chạy trốn thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873306/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.