Edit: Ẩn Danh
Ban đêm canh hai, Hoa Âm cung …
Trong tẩm điện của Thái Hậu hết thảy nội thị bị đuổi ra ngoài, chỉ còn Ngọc Kết Chi hầu hạ ở bên cạnh.
Ba người ngồi trên tòa, Thái Hậu, Tử Trữ vương gia Long Lập Dục, còn có bào đệ của Thái Hậu là Ôn Như Khải.
Ôn Như Khải cười lạnh nói: “Trong Yên Vũ lâu hoàng đế càng ngày càng không để Ôn gia vào mắt .”
“Hắn đến đó làm việc, thấy ngươi đến kỹ viện tầm hoan, chẳng phải sẽ căm tức sao? Như Khải, đừng trách ai gia nói ngươi, con trai thứ ba của ngươi ngu không ai bằng, bị đánh cũng xứng đáng!” ánh mắt của Thái Hậu từ từ dừng lại ở mười ngón trên đầu gối, móng tay đỏ tươi, nước sơn chưa khô dưới ánh đèn đuốc trông đỏ như máu.
Long Lập Dục hơi trầm ngâm, “Mẫu hậu, cậu, các người nói Long Phi Ly đến kia Yên Vũ lâu để làm gì?”
Thái Hậu cười khẽ, “Có lẽ thật sự là nghĩ đến thích khách hành tung, có lẽ là ngụy trang, ai biết được.”
Thanh âm Ngọc Kết Chi bên cạnh tinh tế, “Hồi Vương gia, chính là hành tung của thích khách kia cũng không đáng tin, nô tài còn ở đây mà.”
Hắn thốt ra lời này, Thái Hậu lập tức cười mắng, “Ba hoa.”
Thì ra người ngày đó ở Niên phủ giao đấu với Long Phi Ly để cướp đoạt tấm bản đồ da dê đúng là Ngọc Kết Chi! Hắn vâng mệnh Thái Hậu vì tấm bản đồ kia mà đến, nhưng mưu kế Niên tướng cất giấu hai tấm bản đồ thiệt giả thì Thái Hậu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873280/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.