Bên môi hắn nở nụ cười lạnh lẽo mà ngạo nghễ, Tuyền Cơ chỉ cảm thấy môi của nàng bị tay hắn mạnh mẽ chà xát qua.
“Trẫm muốn ngươi hôn trẫm.”
Hắn muốn chinh phục. Cũng bất quá chỉ là chinh phục mà thôi.
Nam nhân bình thường đều có dục vọng chinh phục, huống chi là một đế vương như hắn.
Tuyền Cơ nghĩ đến hiện tại nàng cười không nổi, vẫn là cố nặn ra một cái khuôn mặt tươi cười, nàng đứng lên, thuận thế ngồi vào trong lòng hắn.
Long Phi Ly thản nhiên nở nụ cười, bàn tay vuốt ve tóc nàng, tựa như cách hắn vẫn đối đãi với mọi phi tần giống nhau.
Môi nàng run rẩy dán lên cánh môi hắn.
Yết hầu hắn hơi động một chút.
Vừa muốn đảo khách thành chủ chiếm đoạt đôi môi nàng, lại nghe được âm thanh mỏng như cánh ve của nàng truyền đến trên môi hắn, hòa với vị thê lương hơi mặn.
“Long Phi Ly, ngươi chẳng lẽ không biết, nếu không thương một người, thì không cần hôn nàng sao, nước miếng của người khác, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy dơ bẩn sao?”
“Tuyền cơ cảm thấy rất bẩn.”
Nàng nói hắn bẩn.
Nàng nghĩ nàng là ai?
Dễ dàng tha thứ cho nàng bất quá cũng chỉ là ảm giác mới mẻ đi.
Long Phi Ly chấn động thật mạnh, đem nàng hung hăng ngăn.
Tuyền Cơ cũng nghĩ đến, sau đêm qua, nàng rốt cục khóc không nỏi, nước mắt vẫn là thuận theo gò má chảy xuống, ướt một bên mặt.
Thản nhiên nhìn hắn, nàng đoán vẻ mặt mình bây giờ có lẽ giống với “ Thanh phong” đi.
Nghĩ đến đây, bên môi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873234/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.