Hắn châm chọc nói: “Tạ Hoàng Thượng quan tâm, lời này trăm ngàn lần cũng nên nói cho Niên tần nương nương mới quan trọng, để nàng cũng không nên tùy ý đến nơi này. “
Hoàng đế nhẹ giọng ngắt lời hắn.
“Trẫm ưu ái Niên tần đến vậy,chắc chắn không thể giống nhau.”
Đây chính là quan quân đốt pháo, lại cấm dân chúng không được phép thắp đèn! Long Phi Ly, ngươi giỏi lắm… Tóm lại có một ngày, thiên hạ của ngươi, nữ nhân của ngươi… Long Lập Dục giận dữ, lại không thể phát tác, lạnh lùng cười, phất tay áo rời đi.
Hoàng đế hướng rặng liễu bên hồ thản nhiên thoáng nhìn.
“Nô tài cáo lui.” Vẫn đứng ở rặng liễu bên cạnh Hạ Tang khom người nói.
Kỳ viên trước cửa, đột nhiên trở nên im lặng.
Hoàng đế ánh mắt tựa hồ trầm tĩnh, dừng ở đỉnh đầu nàng . Giận dữ, bi thương… Tất cả cảm xúc như tiêu tán đi, trong lòng tựa hồ chỉ còn lại có phiền muộn tràn đầy, Tuyền Cơ vẫn là không có ngẩng đầu, nàng cũng không biết có phải là không dám, hay là không muốn, đành phải đưa mắt nhìn mặt hồ kia.
Đang là mùa xuân, tiết trời ấm áp, ánh sáng phản chiếu trên mặt hồ, lấp lánh tựa ngọc bích, rặng liễu mềm mại ngả bóng bên hồ như thiếu nữ e thẹn, lại liền bên hoàng cung, mái đình cong cong soi bóng, thật có cảm hứng thi họa.
Bỗng nhiên từ đâu có đàn chim bay ngang, phong cảnh thực đẹp đẽ, nên thơ.
Có vài thứ tựa hồ rất đẹp, mà thật ra lại giống như ảo ảnh trong mơ, là gần ngay bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873198/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.