Không phải vì cái tát kia, mà vì người bị đánh, là Tuyền Cơ đang ôm chặt sói con đã đẩy Điệp Phong ra, lĩnh trọn cái tát kia vào mặt.
Nàng lấy tay áo lau máu đi, ngửa đầu nhẹ giọng nói: “Còn có chín cái.”
Điệp Phong kinh hãi, nước mắt giàn dụa, hướng Tuyền Cơ, giọng nói đau thương thảm thiết, “Nương nương, Điệp Phong đáng chết, nô tỳ thực đáng chết, người đừng như vậy…”
Nàng đến chắn trước mặt Tuyền Cơ, nhìn chằm chằm A Thi.
Tuyền Cơ liếc nhìn bọn thái giám cung nữ trong cung Phượng Thứu đi cùng, nói: “Ta có còn là chủ tử của các ngươi không?”
Tất cả kẻ hầu người hạ ở đây chỉ biết là Tuyền Cơ được Hoàng thượng cứu một lần, lại sủng ái, chủ tử hành xử như thế này thật sự chưa từng thấy, chỉ nghe lúc trước kẻ hầu hạ trong cung nói, nữ tử này tính tình cổ quái, ương ngạnh.
Bọn họ là người hầu hạ thấp hèn trong cung, may mắn thì gặp được chủ tử tính tình tốt, nếu như phải người khó tính, tức là sẽ bị đánh mắng, không bị khinh miệt cũng bị đánh chết. Bao lâu rồi mới lại có một vị chủ tử thay nữ tỳ chịu nhục, chịu đánh như thế này.
Thanh danh Niên Tuyền Cơ trong cung vốn đã chẳng tốt đẹp, chuyện hôm nay một khi truyền ra, càng khó sống yên ổn, mà nàng vẫn vui vẻ thay Điệp Phong bị đánh, làm sao có thể không chút xúc động?
Lập tức liền có mấy người bước lại bên người Tuyền Cơ, bao gồm cả vài tên tiểu thái giám trên mặt đất bò tới.
” Giữ Điệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873192/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.