Vẻ mặt hoàng đế trầm tĩnh như nước, vung vạt áo, đằng sau một đám người Long Tử Cẩm, Từ Hi, Thanh Phong, Hạ Tang bước nhanh theo vào.
Hắn lập tức đi đến trước mặt An Cẩn, hung hăng đánh một chưởng hất con sói vẫn đang hưng phấn cào cấu bay ra ngoài.
Tuyền Cơ kinh hãi, muốn đỡ con sói nhỏ, lại không kịp bởi động tác của hắn quá mau lẹ.
Nàng lảo đảo đi tới trước sói con đang nằm thành một đống trên mặt đất. Nó hé mắt nhìn Tuyền Cơ một chút, rên nhẹ một tiếng, rồi phun ra mấy ngụm máu tươi, toàn thân lông trắng như tuyết giờ đây đã nhuốm màu đỏ tươi.
Tuyền Cơ lòng đau như cắt, cứu nó mang ra là nàng, hôm nay, hại chết con thú nhỏ này cũng là nàng?
Nàng cứ như vậy nhìn con sói nhỏ đến quên cả việc muốn đi ôm lấy nó.
Ai oán kêu vài tiếng, sói con xiêu vẹo đứng lên, lảo đảo lê chân, đi một hai bước một, đến bên giày thêu phượng của Tuyền Cơ mà gục vào.
Thế giới của nó thật đơn giản, có thù phải trả, có ân phải báo.
Liếc mắt nhìn hoàng đế máu lạnh kia một cái, Tuyền Cơ rưng rưng xoay người ôm nó vào trong lòng.
Đương nhiên, hắn không buồn quan tâm, tuyệt đối không.
Hoàng đế thậm chí không thèm liếc nhìn nàng một cái, liền đem An Cẩn ôm vào trong lòng, ánh mắt chăm chú nhìn nàng, kiểm tra xem nàng có bị thương không.
An Cẩn kia không giống nữ tử bình thường xấu hổ, cũng không có thuận thế khóc đổ vào trong ngực hắn, chính là nhíu mày thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873191/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.