Tuyền Cơ nhẹ nhàng nói, “Ngài thật sự muốn tôi sao?”
Nàng hơi hơi cúi đầu, lộ một mảng da thịt trắng nõn, đàn ông ở địa vị cao thì có kiểu mỹ nhân nào mà chưa từng gặp qua? Bản thân vốn tính nhẫn nại hơn người, định đùa bỡn nàng một phen mà hiện tại lại tránh không khỏi có phần rung động.
Dòng nước chảy qua hòn giả sơn bắn vài giọt lên hai người. Nghe nói đêm đại hôn, người được hoàng đế sủng hạnh chính là nữ nhân này. Hạ phúc dần nóng lên, mà lúc này Tuyền Cơ lại vòng tay ôm cổ hắn.
Đang muốn hôn nàng, lại nghe thấy sau gáy có luồng gió thổi đến, hắn quay đầu lại, con dao đâm tới liền rơi vào khoảng không. Chàng trai cười lạnh nhìn lại người con gái trong lòng, khóe miệng cong cong, nhưng tức khắc lại cảm thấy đau đớn từ thân dưới truyền đến.
Sau khi thực hiện một chiêu dương đông kích tây hiểm hóc, Tuyền Cơ nhanh chóng chạy ra ngoài.
Chạy không được vài bước thì đai lưng đã bị người phía sau túm lấy, cả người ngã vào hòn giả sơn.
Ngực nhói đau, có vẻ xương sườn đã gãy mất vài cái, nàng lau máu nơi khóe miệng, lạnh lùng nhìn chằm chằm chàng trai áo lam trước mặt.
“Con mèo hoang nhỏ, móng vuốt cũng lợi hại đấy.”
Hắn kéo tay nàng lên, ngay lúc đó, nàng liền nghe được tiếng xương cốt xô lệch vị trí.
Cả người đau đớn đến chảy nước mắt, nhưng nàng hiểu, nếu để hắn biết mình yếu thế thì chỉ càng khơi gọi thú tính trong hắn mà thôi.
Cắn răng cười khẽ, “Bản cung đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-duyen-bao-quan-on-nhu-cua-ta/873162/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.