Edit: Cỏ
Beta: Chloe
-------------------------------------------------------------------------
Người mẹ kế kia hoàn toàn không có ý định mang tro cốt của Ân Vinh đi, chỉ dùng hũ sứ màu trắng bình thường rẻ tiền nhất mà nhà tang lễ đưa cho, chẳng khác gì những người mất không nơi chôn gửi ở nhà tang lễ.
Khó khăn lắm mới thoát khỏi thân phận bình dân để vượt lên trên người khác, sau khi mất lại không có bất kỳ đãi ngộ nào, thậm chí vợ con còn ghét bỏ, không bằng cả người thường.
Điều này chắc chắn là sự tình đáng thương nhất, nhưng trong lòng mọi người ở đây đều biết rõ, là do ông ta tự chuốc lấy.
Hũ tro cốt được Đổng Nhuận Ngôn ôm trong tay, Ân Lâm Sơ thỉnh thoảng liếc nhìn anh ta, sau đó lại đau đầu nhắm chặt mắt.
Chỉ vì một câu của Ân Lâm Sơ, Hoắc Kiệu không chỉ đáp ứng miệng mà còn dùng hành động thực tế —— đặc biệt đưa cậu đến cửa hàng tốt nhất, chuyên nghiệp nhất, mua một cái hũ mới đẹp hơn một chút.
Ân Lâm Sơ ngơ ngác theo sau Hoắc Kiệu, cậu quyết định, lát nữa đi vào, sẽ chọn cái hũ đầu tiên mình nhìn thấy.
Cậu chả quan tâm cái gì mà người chết vì nghĩa lớn, kết thúc lẹ đi, cậu còn về trồng hoa.
"Chào tiên sinh, xin thứ lỗi, kế tiếp tôi sẽ phục vụ ngài, xin hỏi ngài có yêu cầu gì ạ?" Người phục vụ của của hàng bước đến chào hỏi, biểu cảm có hơi nghiêm túc.
Trong trường hợp này, không thể nào nói "Rất vui được phục vụ ngài", nhẹ thì bị chửi rủa, nặng thì bị đánh một trận, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-tra-cong-con-chua-nguoc-toi/381164/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.