Tất cả xảy ra quá bất ngờ, Ân Lâm Sơ miễn cưỡng cười cười với Hoắc Kiệu: "Chắc tôi phải cùng Thần Hiên đi một chuyến, anh có việc thì đi trước đi."
Hoắc Kiệu cau mày: "Nói linh tinh gì thế, đó là cha em, tôi và em cùng đi."
Báo cáo với cấp trên rằng cha của bạn đời mất, Hoắc Kiệu cũng không đợi phản hồi, trực tiếp lên xe cùng Ân Lâm Sơ, chạy theo sau xe của Triển Bồng Kiệt.
Ân Vinh qua đời vào rạng sáng, Ân Thần Hiên cùng Cao Ngọc Lê sau khi xử lý tốt tất cả mọi việc, mới đến thông báo cho Ân Lâm Sơ.
Tự mình đến báo cho anh trai trưởng đã được tính là đầy đủ lễ nghĩa, nhưng cậu ta hoàn toàn không nhắc tới những việc xảy ra từ lúc chính thức tử vong đến khi thông báo cho Ân Lâm Sơ.
Tuy nhiên, trên thực tế Ân Lâm Sơ hoàn toàn không hứng thú với mấy nội dung gì gì đó đó.
Mục tiêu của cậu rất rõ ràng, đó chính là có thể từ những thủ đoạn ti tiện của mấy người này kiếm ra vài điểm, càng quá đáng cậu lại càng cao hứng.
Một bàn tay ấm áp phủ lấy mu bàn tay hơi lạnh của Ân Lâm Sơ, sau đó hơi cong ngón tay, nắm chặt.
Ở thời khắc như vậy, bất kì lời nói nào nói ra đều có vẻ nhợt nhạt vô lực, người mất đi là cha ruột cậu ấy, là người máu mủ tình thâm.
Việc Hoắc Kiệu có thể làm, chính là bầu bạn bên cậu, nói cho cậu biết, có hắn ở đây, có người thay cậu chống đỡ.
Thấy Ân Lâm Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-tra-cong-con-chua-nguoc-toi/381163/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.