Ân Lâm Sơ tựa lưng vào ghế, cả người chán nản, Hoắc Kiệu quan tâm hỏi: "Sao vậy, có phải dì làm khó em không?"
Ân Lâm Sơ lắc đầu: "Không liên quan đến dì."
Từ khi ra khỏi Ân gia liền thành bộ dạng này, sao có thể không liên quan đến Cao Ngọc Lê? Hoắc Kiệu không tin mấy lời có lệ của cậu, không đành lòng nhìn cậu như vậy, đưa tay ôm lấy mặt cậu kéo về phía hắn: "Có chuyện gì không thể nói với tôi? Tôi sẽ cố hết sức giúp em."
Nếu không trả lời hẳn hoi chỉ sợ là không thể qua được cửa này của Hoắc Kiệu, Ân Lâm Sơ chỉ có thể nói: "Chỉ là tôi về nhà, nghĩ đến chuyện mấy tháng trước mọi người còn đông đủ, bây giờ dì sắp tái giá, mọi người đều rời đi, tôi chẳng còn người nhà nào nữa."
Ngón cái của Hoắc Kiệu vuốt nhẹ gò má cậu: "Người nhà của tôi không phải chính là người nhà của em sao? Em nói xem, em thích mẹ và em gái tôi, bọn họ vẫn luôn ở đó, là gia đình của chúng ta.
Ân Lâm Sơ miễn cưỡng tươi cười, gật gật đầu.
Thế giới nhỏ xảy ra biến hóa, người sáng tạo nếu hơi bất cẩn sẽ để lại sơ hở, dù không có sai sót trong quá trình sản xuất, nhưng bản thân thiết kế không hoàn hảo gây ra sự không ổn định, theo thời gian sẽ dần lộ ra vấn đề.
Nói chung, tình huống có quá nhiều vấn đề tập trung bùng nổ rất ít, nói như vậy, một khi phát hiện ra thế giới xuất hiện dị thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-tra-cong-con-chua-nguoc-toi/2900987/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.