Căn cứ "Cây Sinh Mệnh" luôn được nhà nước bảo vệ nghiêm ngặt, đi đường vòng ít nhiều đều có phần nguy hiểm, không cẩn thận có thể bị coi là phần tử làm loạn, nghiêm hình xử trí.
Biện pháp thuận tiện và an toàn nhất lúc này chính là tìm đến người nằm chung giường với cậu hằng đêm.
Bọn họ là chồng chồng hợp pháp, dựa vào điều kiện của họ, điều tra lý lịch chắc chắn sẽ được thông qua, cơ hội dễ như trở bàn tay, chuyện Ân Lâm Sơ tiếp cận với quá trình còn lại là danh chính ngôn thuận.
"Được không, Hoắc Kiệu?" Giọng cậu mềm mại, mang theo chút dụ hoặc cố ý, trong mắt tràn đầy chờ mong.
Nếu những gì Ân Lâm Sơ nói là cái Hoắc Kiệu đang nghĩ đến, không, dù không tốt đẹp đến thế, dù có yêu cầu thêm thứ gì khác, Hoắc Kiệu cũng sẽ đồng ý không chút nghĩ ngợi.
Câu trả lời của hắn chỉ có ba chữ: Được được được!
Nhưng những lời em ấy nói trớ trêu thay lại đúng là mang ý muốn nuôi con, Hoắc Kiệu chỉ có thể nặng lòng từ chối: "Không được."
Nụ cười của Ân Lâm Sơ lập tức biến mất, không thể tin được mà nhìn Hoắc Kiệu.
Sự thay đổi trong chớp mắt đó làm Hoắc Kiệu chỉ muốn rút lại hai chữ vừa rồi, nhưng hắn không thể, đây là vấn đề nguyên tắc, tuyệt đối không thể dễ dàng đồng ý.
Cánh tay đang ôm Ân Lâm Sơ không dám thả lỏng, bầu không khí hài hoà khi này đã hoàn toàn biến mất.
"Tại sao?" Ân Lâm Sơ chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-tra-cong-con-chua-nguoc-toi/2900986/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.