Triệu Dương hắn có một bí mật không muốn bất kì ai biết, trước đây hắn từng là một tên mập xấu xí luôn bị các bạn trong lớp cười nhạo, bắt nạt. Riêng chỉ có Khương Đạt là không chê hắn, cậu đối xử với hắn rất tốt dù Khương Đạt nhỏ hơn hẳn vài tuổi.
Cậu hay qua lớp hẳn rủ hắn đi ăn và đi chơi, nhiều khi hắn cũng thắc mắc tại sao cậu lại thích chơi với hắn như vậy thì đáp lại hắn chỉ là một câu "Em thấy anh rất béo, nhưng rất đáng yêu." Đây cũng là lần đầu tiên hắn được khen như vậy nên rất vui, tuy đó cũng chỉ là lười khen của một đàn em....
Nhưng đó chỉ là trước khi Khương Đạt vẫn được mọi người yêu quý mà thôi, cậu càng chơi thân với hắn thì càng bị bạn học xa cách. Vì vậy cậu đã quyết định bỏ hắn và theo đám người đáng ghét kia.
Khi đó hắn chỉ có thể vừa buồn vừa hận trốn trong nhà vệ sinh khóc mà không làm được gì, rõ ràng cậu đã nói với hắn là dù có bất cứ chuyện gì cũng sẽ không rời xa hắn, ấy vậy mà cậu vẫn rời xa hắn.
Triệu Dương vừa khóc vừa mắng Khương Đạt:" Cậu là đồ khốn, hức... đồ nói dối...
Vì hắn khóc ở trong đó quá lâu, một đám côn đồ đi vào phá cửa.
" Ê thằng béo mở cửa, tao thấy mày đi vào đây rồi."
" Ha ha ha, có đứa nào nghe thấy tiếng khóc thút thít không.
Tên vừa đập cửa cười lớn nói " Đừng nói là mày trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-thu-chinh-khong-di-theo-nguyen-tac-vay-/3729200/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.