Vốn cậu chỉ định giả vờ ngủ thôi, ai mà ngờ liền ngủ quên luôn. Giản Lê khó khăn tỉnh dậy, cậu có cảm giác như cái gì đó nằng nặng đang đè lên bụng mình, cậu quay người lại thì phát hiện đó là Hoài Thanh. Đã vậy hắn còn ôm cậu ngủ nữa, Giản Lê khó khăn lắm mới thoát ra được thì bị Hoài Thanh ôm chặt lại.
Giọng Hoài Thanh mang chút lười nhác :" Ngủ tiếp đi."
Cậu tất nhiên là không chịu rồi, tư thế như này làm cậu xấu hổ gần chết mà không ngừng cựa quậy, ấy vậy mà cậu lại vô tình đụng trúng cái gì đó. Giản Lê có thể cảm nhận được qua lớp khăn tắm là một cái gì đó hơi cưng cứng, to to đang cọ vào mông cậu.
Đù má, đừng nói là cái đó nha. Nhưng mà cái này cũng to quá rồi đi.
Hoài Thanh lấy tay ôm chặt người cậu lại :" Đừng lộn xộn"
Giản Lê :" Mình buồn đi vệ sinh"
Hoài Thanh :" Nhịn đi."
Giản Lê nghe hắn nói vậy thì tức giận đạp một cái, hắn cũng không còn ôm chặt cậu nữa mà thả cậu đi. Giản Lê sau khi được thả ra thì nhanh chóng rời đi như thể đang chạy trốn chạy khỏi Hoài Thanh vậy.
Hoài Thanh sớm đã tỉnh ngủ, sau khi Giản Lê rời đi hắn cũng nhanh chóng rời giường. Hắn rất tự nhiên mà mở cửa vào nhà vệ sinh, nơi mà Giản Lê đang ở bên trong.
Giản Lê thấy Hoài Thanh đi vào nhanh chóng kéo vội khoá quần lên nói :" Cậu... sao cậu lại vào đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-thu-chinh-khong-di-theo-nguyen-tac-vay-/3701361/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.