Tài xế nhanh chóng lái xe rời đi, ông làm việc ở đây lâu năm rồi nên cũng quen với tính cách của Hoài Thanh mà giả vờ như không biết gì an phận lái xe.
Từ nhỏ mỗi khi không có ba mẹ ở bên cạnh, hắn luôn chơi một mình. Nên hắn cũng quen ở một mình, dù có hơi chán.
Bỗng một ngày ba mẹ hắn có mua cho hắn một con chó trắng dễ thương, nó luôn quanh quẩy bên hắn.
Điều đó khiến hắn vô cùng hài lòng với chú chó dễ thương này, hắn gần như dành hết thời gian rảnh với chú chó nhỏ này.
Hắn đặt tên cho con chó nhỏ ấy là Lê Lê bởi cái tên Giản Lê cũng bám hắn y như con chó này vậy.
Khác với Giản Lê ở chỗ là hắn thích con chó này và nghét Giản Lê kia.
Vốn Lê Lê có thể sống hạnh phúc cho đến khi nó chết vì tuổi già, ấy vậy mà một hôm khi đi học về hắn thấy con chó ấy vậy mà dám thân cận với người hàng xóm mới chuyển đến kia.
Hắn tức giận mà đánh Lê Lê thật nặng để cho nó nhớ, ấy vậy mà nó lại càng ngày càng xa cách hắn.
Đã vậy hẳn liền nghĩ chỉ cần giết nó thì nó sẽ không còn bỏ đi được nữa, nghĩ vậy hẳn liền nở nụ cười quái dị mà bóp cổ Lê Lê đến chết.
Sau đó hắn giả vờ như không hề có chuyện gì mà khóc lóc cho cái chết của Lê Lê, thật ra trong lòng hắn rất vui bởi Lê Lê sẽ mãi luôn bên cạnh hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-thu-chinh-khong-di-theo-nguyen-tac-vay-/3687923/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.