Chương 14
“Đại ca, đã qua nhiều ngày rồi màheo… à Trương đại ca bị trúng độc vẫn chưa chữa trị được sao?” Thiệt là, mỗilần quay về nhìn thấy ông ta đều giống như là nhìn thấy một con heo đang mắcbệnh dịch vậy, một chút khởi sắc cũng không có.
Phẩm Nguyệt lật giở sách thuốc,lông mày nhăn lại, có khi trên đầu đã có vài sợi tóc trắng, “Thực khó giảiquyết, ta còn chưa tìm ra phương pháp chữa trị.”
Aiz, ngay cả Phẩm Nguyệt cũng khôngchữa trị được xem ra heo bệnh sắp thành heo chết rồi, “Còn nữa, rốt cuộc ông tatrúng độc gì mà lợi hại như vậy?”
“Bệnh giang mai.”
...
“Bệnh giang mai?!” Tiêu Tiêu kêulên sợ hãi. Không thể nào, có lầm lẫn không, hắn vừa nói là bệnh giang mai?!Thật sự là ngay cả heo cũng không thể chỉ nhìn tướng mạo, thì ra tên đầu heonày cũng phong lưu háo sắc như vậy, ngay cả bệnh lây qua đường sinh dục cũngbị nhiễm.
“Sao vậy? Muội biết độc này hả?”Phẩm Nguyệt rốt cục đem tầm mắt dời sang Tiêu Tiêu, “Loại độc này đã bị tuyệttích vài chục năm, sao muội lại biết?!”
Không thể nào, bệnh lây qua đườngsinh dục mà cũng bị tuyệt tích? “Đại ca, ta bây giờ đang hoài nghi loại bệnhgiang mai mà huynh nói không biết có phải là loại bệnh mà ta đang nghĩ không.”
“Người trúng phải loại độc này trêncơ thể sẽ xuất hiện hoa mai văn, màu đỏ sậm, nếu chỉ nhìn thoáng qua thì sẽ cảmthấy rất đẹp. Mười ngày sau sẽ cảm thấy ngứa trong người dữ dội, tiếp qua mườingày nữa toàn thân sẽ lan hồng, khí huyết trong cơ thể bốc lên, trong một thángsẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-lai-la-nguoi/86448/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.