“Có thể kích hoạt một kỹ năng mới? Là kỹ năng gì?”
Hệ thống, “Trước mắt sẽ kích hoạt những kỹ năng sau: 1. Nâng cao thành tích một môn học, 2. Phương pháp nắm giữ hạng nhất, 3. Am hiểu một môn vận động, mời ký chủ lựa chọn.”
“…… Mấy cái đó ai cần? Thành tích của tôi vốn dĩ đã tốt rồi, có tăng thêm cũng không thể tăng hạng, dù có tăng hạng cũng là chơi ăn gian bắt nạt những người khác, tôi không cần, còn phương pháp gì đó chẳng cần thiết, không rớt hạng là được, có thời gian rảnh suy nghĩ mấy thứ đó còn không bằng đọc thêm sách. Nhắc đến vận động…… tôi am hiểu chạy bền, chạy nước rút, nhảy xa, bóng rổ…… Cũng không tệ lắm. Hệ thống gì mà đưa ra lựa chọn ít quá vậy, chẳng lẽ không có ký chủ nào khiếu nại hả?”
Ha ha.
Hệ thống chưa bao giờ gặp phải người mặt dày vô liêm sỉ như thế.
“Mà mấy thứ đó phải thật không? Tương lai thi đại học đạt Bảng Nhãn?”
“……”
Thịnh Dục liếc mắt nhìn Tống Dã một cái, có lẽ thành tích tăng lên sẽ kéo theo thứ hạng không chừng.
Khoé mắt Tống Dã nhìn thấy cậu ngó qua đây liền quay đầu nhìn về phía cậu, “Làm sao vậy?”
“Mày đoán điểm ngữ văn lần này của mày bao nhiêu?”
Tống Dã suy nghĩ, lúc trước hắn ngại phiền toái nên đến tiết ngữ văn chỉ viết qua loa ứng phó, chủ yếu là Thịnh Dục không thèm để ý đến hắn, nếu điểm hai người còn cách xa nhau thì hắn sợ cậu càng không để ý đến hắn, không ngờ ngày khai giảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-doi-thu-song-con-luon-co-bo-dang-nhu-vay/438303/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.