Thấy tôi vừa bước ra liền bước vô lại, năm thằng bạn liền lên tiếng hỏi.
"Ô hay, sao mặt mày nhăn nhó thế kia?"
"Đang bực, không muốn nói chuyện. Tụi bay về chỗ hết đi, sắp vô tiết hai rồi!"
"Tự nhiên cọc với tụi tao, cái thằng này."
"Thôi kệ nó, tụi mình về chỗ ngồi hết đi! Tí coi chứ nó cắn mày luôn đó."
"Ừm, tao cũng sợ bị nó cắn."
Bọn nó không hiểu chuyện gì nhưng cũng nhanh chóng về lại chỗ ngồi, còn cái tên kia vẫn chưa chịu vô lớp mà đứng ngoài kia.
Trong lòng tôi lúc này khó chịu, muốn đánh cho cậu ta một cái. Mà sao tôi phải khó chịu ấy nhỉ!
Tiết học tiếp theo đã bắt đầu, tôi chán nản chả muốn học tí nào. Nhỏ Chi ngồi bên cạnh lo lắng hỏi han nhưng tôi bơ nhỏ luôn, cứ cọc lên là tôi lại không muốn nói chuyện với ai hết.
Bốn mươi lăm phút đã trôi qua.
'Tùng tùng tùng' tiếng trống trường báo hiệu giờ ra chơi đã vang lên. Mọi người đua nhau đi xuống căn tin trường ăn sáng, tụm lại nói chuyện, còn tôi thì nằm dài ra bàn.
Bên ngoài sân trường lúc này rất ồn ào, tiếng nói chuyện cười đùa của mọi người vang lên rôm rả. Ngoài hành lang còn có mấy bạn học đi qua đi lại...
"Buồn quá!"
"Sao cậu lại buồn?"
Tôi giật mình bật đầu dậy, quay qua thì thấy người đó là Quân, cậu ấy đang nhìn tôi rồi cười dịu dàng. Tôi muốn hỏi cậu ta chuyện với bạn nữ kia là sao, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-cau-bao-minh-thang-/3644322/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.