Khúc Quân lập tức lúng túng, nhưng tiến sĩ Warren làm như vô tình nói “Thì ra là vậy, đáng tiếc thật.” 
“Chiều nay anh có chuyến bay về Luân Đôn, tôi không đi tiễn.” 
“Ủa? Ngày mai tôi mới có chuyến, anh sẽ đi tiễn tôi chứ?” 
“Không tiễn.” 
“Ngay cả một bữa ăn cũng không mời?” 
“Không mời, dù sao anh cũng chẳng biết cầm đũa.” 
“Được rồi, tôi nghe nói cuối tuần này cậu có buổi họp lớp với bạn thời cấp ba, thay mặt tôi gửi lời hỏi thăm đến bác sĩ Sở.” 
“Anh có thể lên mạng đặt hoa tặng cho cô ta.” Lăng Mặc nghiêng mặt sang hất cằm với Khúc Quân, ý bảo có thể đi. 
“Sao anh lại lạnh nhạt với bạn cùng thời nghiên cứu sinh với mình thế?” 
“Cậu không lo lắng anh ta là người của Hắc Tước cố ý tiếp cận tôi? 
“Anh ta không phải là người của Hắc Tước.” Khúc Quân trả lời khẳng định. 
“Dựa vào đâu mà cậu có lòng tin với anh ta vậy?” 
“Quan sát thái độ của anh ta đối với anh và ngược lại của anh đối với anh ta.” 
“Thái độ của anh ta đối với tôi như thế nào, mà của tôi với anh ta như thế nào?” 
“Lúc anh giảng dạy ở hội trường, anh ta luôn nhìn anh với ánh mắt dò xét, theo đuổi tư duy lý luận của anh với ý kiến trái chiều, anh ta muốn so tài với anh, muốn vượt qua quan niệm của anh để có thể mặt đối mặt anh. Anh ta là đối thủ của anh, nhưng trong lĩnh vực học thuật thì lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-lai-thich-toi/2897685/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.