Khúc Quân thầm lộp bộp trong lòng, sao Chakri lại chú ý tới điểm này? 
“Hình như có thật, thì sao?” 
“Trên báo cáo điều tra đã nói, cái đồng hồ kia là do người yêu của nó mua tặng. Đến Washington cũng mang theo, chắc nó quý lắm nhỉ?” 
“Cho nên…?” 
“Chúng ta muốn bắt nó đi dưới mí mắt đám người kia quả thật rất khó, nhưng nếu lấy trộm cái đồng hồ của nó thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.” 
Khúc Quân sửng sốt, lý trí nói cho cậu biết Lăng Mặc sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy, không vì một cái đồng hồ mà tự đặt mình vào hiểm cảnh, nhưng một âm thanh khác tận sâu trong đáy lòng nói cho cậu biết, Lăng Mặc sẽ vì chiếc đồng hồ đeo tay mà chuyện gì cũng dám làm. 
Hơn nữa… Lăng Mặc vốn sẽ bị người của Hắc Tước bắt đi. 
Anh muốn trở thành một cây đinh trong nội bộ của Hắc Tước. 
“Chẳng lẽ anh muốn tôi đi trộm về?” 
“Mày làm gì có cái tài đó. Bên tao nhiều đứa lành nghề lắm.” 
“Nếu nhiều người giỏi như vậy thì ông anh đây làm gì có cửa trở thành ‘đại ca’ của tôi.” 
“Khỏi hút nữa mậy.” Chakri liếc Khúc Quân, nhân tiện cướp luôn điếu thuốc đang hút dở của cậu. 
Thật đau lòng. 
Còn lại một buổi tối và một buổi sáng ngày mai, Khúc Quân cũng rảnh rỗi không có chuyện gì làm, chỉ ngồi đợi cùng với đám người Chakri ở căn cứ mà Hắc Tước đã sắp xếp cho bọn họ. 
Khúc Quân thông qua nói chuyện phiếm với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-lai-thich-toi/2897643/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.