*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thịnh Dĩnh Hi tỉ mỉ giảng giải nửa ngày, nhưng Khúc Quân vẫn cứ đực mặt ra.
Đề bài đầu tiên đã vấp phải khó khăn rồi, còn mỗi một đề tiếp theo đều là câu đố ngàn năm, chín chín tám mốt kiếp nạn, e là Thịnh Dĩnh Hi khó lòng giúp Khúc Quân đắc đạo thành phật được.
“Này… Sao cậu có thể thi đậu Tam Trung được hay vậy?”
Một trong top ba toàn khối, Thịnh Dĩnh Hi thở dài nói.
Khúc Quân sờ sờ mũi, kiến thức của cấp ba so với cấp hai đúng là tăng lên không ít, hơn nữa… Hoàn toàn không dính líu gì đến nhau.
“Trách tôi à?” Khúc Quân ngả lưng ra ghế “Nếu không phải tại cậu giả làm con gái chat chít lừa tiền tôi thì tôi cũng sẽ không dám tới trường vì sợ đụng mặt cậu.”
Cậu quyết định quăng cục nợ bự này cho Thịnh Dĩnh Hi gánh.
“…Thật xin lỗi. Nhưng mà tớ không hiểu…” Thịnh Dinh Hi ngẩng đầu lên nhìn Khúc Quân.
“Không hiểu cái gì?”
“Cậu chat với tớ nhưng lời đó, cái gì mà muốn thi chung trường đại học với tớ, muốn có một ngày được gặp mặt nhau, cùng ngồi bên nhau chơi game đến khi tận thế, không cần suy nghĩ gì cả?” Thịnh Dĩnh Hi ngẩng đầu lên hỏi.
Đầu của Khúc Quân nổ một cái bùm, cậu bỗng nhiên ôm bụng cười ha hả.
“Tôi nói cậu… Sao cậu giống y chang oán phụ bị tôi ruồng bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-lai-thich-toi/2897594/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.