“Chú cứ giữ lại phòng đọc sách đi ạ. Nếu như cháu và Tiểu Bắc tách ra thì cậu ấy cứ chạy tới hỏi cháu bài này làm sao bài kia làm sao thì chẳng phải rất bất tiện sao ạ?”
“Tiểu Mặc, cháu đừng khách sáo với chú dì nữa! Tướng ngủ của Tiểu Bắc không đàng hoàng, sợ nó làm cháu không ngủ được.”
“Cậu ấy ngủ không đàng hoàng sao? Tối hôm qua cháu cảm thấy cậu ấy không trở mình luôn đấy ạ.” Lăng Mặc nói.
Khúc Quân lập tức lộ ra vẻ mặt đắc ý “Ba mẹ nhìn đi! Ba mẹ nỡ lòng nào nói xấu con trai mình vậy chớ!”
Lương Như nhìn Mạc Thanh, ý nói tình cảm hai đứa nhóc rất tốt, trước cứ để như cũ đã.
Mạc Thanh tằng hắng một tiếng “Nhưng dù sao con cũng đã đánh bạn rồi, phải viết bản tự kiểm cho tốt! Phải viết sâu sắc! Chân thành!”
“Con biết! Nhất định sẽ sâu sắc! Sẽ chân thành!”
Đùa à, Khúc Quân cậu là trùm viết bản tự kiểm đấy nhá!
“Nếu cháu thực sự không muốn ngủ với nó thì lén nói với dì.” Lương Như nháy mắt.
Lăng Mặc cúi đầu xuống, khóe môi hơi cong lên.
Cô hiếm khi thấy đứa bé này lộ ra nét mặt dịu dàng như thế.
“Cháu làm sao có thể không muốn ở chung với cậu ấy được chứ…”
Lúc Lăng Mặc trở về phòng Khúc Quân thì đã thấy cậu ngồi trước bàn học cắm cúi làm bài tập.
Bản tự kiểm đã sớm viết xong để một bên.
Ba chữ ‘Bản tự điểm’ to đùng giữa trang giấy trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sao-anh-lai-thich-toi/2897575/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.