" Các ngươi làm như vậy là có ý gì?" Địch Thản Tư vẫn trầm mặc rốt cuộc chậm rãi lên tiếng.
Chỉ nhẹ nhàng nói mấy chữ lại giống như tiếng nổ vang lên bên tai mọi người, chấn động cả màng nhĩ. Càng giống như xuyên qua lòng người, làm cho lòng người kinh sợ không dứt.
Lan Ni muốn lại ra tay nữa lập tức bình tĩnh lại. Kiều Nạp Sâm cũng thu hồi bộ dạng cợt nhã kia.
"Không nên để người khác chế diễu. Thân phận các ngươi đã là học viên tám sao rồi." Địch Thản Tư không lạnh không nhạt chỉ một câu nói liền đem hai kẻ đang khí thế giương cung bạt kiếm hoàn toàn tiêu tan sạch.
"Hừ!" Kiều Nạp Sâm hừ lạnh một tiếng, lộ vẻ tức giận ngồi xuống.
Lan Ni hung hăng trợn mắt nhìn Kiều Nạp Sâm, rồi ưu tư ngồi ở bên cạnh Địch Thản Tư.
Đối với công kích của Lan Ni thì thiếu chút nữa liên lụy người bên cạnh Kiều Nạp Sâm là Thích Ngạo Sương, Địch Thản Tư lại không đả động đến. Đáy mắt Thích Ngạo Sương thoáng qua một tia hài hước. Bởi vì Địch Thản Tư này rất thâm thúy, con ngươi hắn đang nhìn về phía nàng, đáy mắt hình như có một cỗ thần thái không rõ, cứ như vậy thẳng tắp nhìn thẳng vào mắt Thích Ngạo Sương. Thích Ngạo Sương không có bất kỳ sợ hãi nào, thản nhiên nghênh đón. Nhưng đáy mắt Thích Ngạo Sương tia hài hước kia lại càng ngày càng rõ ràng.
Địch Thản Tư cuối cùng khẽ hí mắt, dời ánh mắt sang chỗ khác, quay đầu đi. Thích Ngạo Sương cũng thu hồi ánh mắt, nhắm mắt lại bắt đầu dưỡng thần.
Ban ngày cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520067/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.