(Ngôn ngữ gió của Thích Ngạo Sương)
Vậy mà không đợi nam tử áo trắng mở miệng, mỹ nữ bên cạnh đã hừ lạnh một tiếng, ngước đầu lên, trong mắt nàng ta đều là khinh thường lạnh lùng nói: "Tên của chúng ta, các ngươi không cần thiết cũng không có tư cách biết. Chỉ có người cuối cùng thông qua khảo hạch mới có tư cách biết mà thôi. Mới vừa rồi người nào không có thông qua khảo hạch, hiện tại liền rời đi, đừng để cho ta phải nói lần thứ hai."
Lời nói lạnh lùng của mĩ nữ truyền đến thanh âm cũng không lớn, nhưng lại rõ ràng truyền tận lỗ tai đến mỗi người. Mà kẻ mới mở miệng vừa rồi không hiểu sao rất ảo diệu mà bay thẳng ra ngoài. Đến khi cả người đụng trúng cây đại thụ mới dừng lại. Cả người miệng phun đầy máu tươi, tới nửa ngày cũng chưa có bò dậy được.
Mà mỹ nữ lạnh lùng kia cũng chỉ khinh thường hừ lạnh một tiếng, đáy mắt đều là giễu cợt.
Khắp mặt đất trống trải lại một hồi yên tĩnh.
Cứ như vậy vẫn là một mảnh tĩnh mịch. Chẳng ai nghĩ tới mỹ nữ lạnh lùng này lại ra tay, mà còn ra tay nặng như vậy.
Có kẻ tức giận, có kẻ không cam lòng, có kẻ kinh ngạc, nhưng không ai đứng ra nói một câu nào.
Trong nháy mắt, cái vị mĩ nữ mới đến vốn là ai cũng có hảo cảm với nàng ta nhưng giờ, rất nhiều người đều bất mãn nhăn mày lại. Nữ nhân này, quá cao ngạo, lòng dạ lại lãnh khốc như thế. Nhưng cũng không thiếu người bị kích thích, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520065/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.