Khi Thích Ngạo Sương còn chưa đứng vững, chưa kịp nhìn quang cảnh xung quanh thì bị một luồng gió lạnh đáng sợ thổi qua khiến nàng run lên.
“Ha ha, hôm nay thật may mắn, có mỹ vị dâng tới tận miệng!” Tiếng cười tràn đầy liều lĩnh, bén nhọn vang lên. Sau đó gió lớn thổi tới khiến nàng không thể mở mắt được.
Thích Ngạo Sương run rẩy. Luồng gió lạnh này quá kỳ lạ, lạnh đến thấu xương. Ngay cả nàng là người có thể chất hệ Hỏa cũng cảm thấy lạnh khác thường.
Đáy mắt Bạch Đế và Hắc Vũ đều có vẻ kinh ngạc. Chẳng lẽ đối phương không cảm nhận được yêu khí của bọn họ sao? Yêu quái này lại muốn ăn thịt bọn họ?
Chiêu Tài Bảo Miêu (do mấy chương trước đều lấy tên này nên mẫy chương sau mình đều sửa theo tên này) meo một tiếng đầy tức giận, lông đuôi dựng đứng hết lên. Đây là dấu hiệu nó nổi giận. Nó ghét thời tiết lạnh giá thế này.
Thích Ngạo Sương sửng sốt nhìn cảnh tượng trước mắt. Một cô gái xinh đẹp trắng như tuyết đứng trên không, tóc trắng như tuyết, lông mày trắng như tuyết, quần áo trắng như tuyết không hề có nếp gấp, ngay cả đôi mắt cũng màu trắng tinh. Trên khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc là nụ cười liều lĩnh hưng phấn. Nàng ta mở to mắt nhìn Bạch Đế và Hắc Vũ đầy hưng phấn, thè lưỡi liếm môi, cười ha ha: “Hai yêu cao cấp, còn có cả con người. Ha ha, lại có con người! Hôm nay kiếm được món lợi lớn rồi! Đúng là quá tốt!” Nàng ta hả hê kêu gào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-nang-tuyet-sac/1520037/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.