Đến nhà mới, hai thằng đàn ông khiêng mấy thùng đồ to tổ chảng lên, Nghiêm Thanh đưa mật khẩu mở cửa nhà.
Một phòng ngủ một phòng khách một phòng bếp một toilet, nội thất đều mới tinh, máy lạnh cũng được lắp xong.
Quả nhiên là không uổng tiền.
Lục Tự cảm kích trong lòng, dự tính vài ngày nữa sẽ mua chút quà tặng cho chủ nhà: “Nghiêm Thanh, khi nào bạn của cậu về nước, nhớ nói với tôi.”
Nghiêm Thanh định tranh công, mỗi một vật trong căn nhà này đều là cậu tự mình lựa chọn và bày trí, hoàn toàn dùng tinh thần bày trí phòng tân hôn mà làm.
Các khu vực cũng được phân chia dựa theo thói quen sinh hoạt của Lục Tự.
Bên cạnh salon có một khu lớn dùng để làm việc, tất cả đều là loại tốt nhất, bàn làm việc dài 1m8.
Lục Tự từng nói chủ nhật anh thường ở nhà làm việc, cậu có thể dụ dỗ Lục Tự trên bàn làm việc, sau đó cởi tây trang của anh, sau đó…
Một đầu đen tối của Nghiêm Thanh bị câu nói của Lục Tự làm cho tan biến trong chớp mắt, yết hầu run lên run xuống, giọng nói không tự chủ mà hơi khàn: “Chi vậy?”
Trên mặt Lục Tự hiện lên ý cười, một bên dỡ đồ để vào nhà, một bên trêu ghẹo: “Vị trí và bày biện đẹp như vậy, mà tiền thuê lại rẻ thế này, đúng là ân nhân của tôi, tôi muốn lấy thân báo đáp…”
Nghiêm Thanh: … Biết vậy nói là phòng của mình cho rồi, bây giờ đi đâu tìm cho anh ấy thằng bạn bây giờ!
Còn lấy thân báo đáp!
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-le-duong-toi-bo-vi-hon-phu/248026/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.