"Vương gia! Vương gia!" Một vị phó tướng vừa cưỡi ngựa vừa la lên.
Trường Cung đứng ở thành lâu sớm đã nhìn thấy hắn nửa người toàn là máu ruổi ngựa đến đây, vội vàng chạy xuống thành lâu, nghênh đón, '' Thế nào?''
"Lan Lăng Vương..." Tử Dạ ngơ ngác nhìn gương mặt này, sự nghi ngờ trong lòng kia tựa hồ lại càng tăng thêm phần khẳng định...bên trong sự tuấn mỹ lộ ra vẻ thanh tú, chỉ cần nhìn một chút, sẽ khiến người cảm thấy khó quên.
"Vương gia, chúng ta ở Mang Sơn cốc khẩu ngộ phục!'' Phó tướng vừa nói xong liền lập tức nhảy xuống ngựa, quỳ rạp xuống đất, "Mạt tướng vô năng, chỉ có thể cứu ra một vị cô nương, người còn lại...''
"Lan Lăng Vương, cứu Tiểu Lạc Lạc!" Tử Dạ nằm ở trên lưng ngựa kịch liệt thở dốc nói, "Ta sợ nàng không chịu đựng nổi!"
"Yên tâm!" Trường Cung liền lập tức cho thổi còi hiệu, một con bạch mã nhẹ nhàng chạy như bay tới, chỉ thấy Trường Cung nhảy tót lên ngựa, nắm chặt dây cương, nói với phó tướng, "Ngươi sớm dưỡng thương, ta đi sẽ lập tức về!''
"Ta cũng muốn đi!" Tử Dạ dùng sức kéo dây cương,"Ta không thể không để ý nàng!"
''Thế nhưng chỉ có một mình vương gia...''
''Mau tới chỗ Hộc Luật lão tướng quân mượn một ngàn binh, nhanh chóng tiến tới Mang Sơn cốc khẩu!'' Trường Cung nói xong liền nhìn thoáng qua Tử Dạ, đưa tay ra, "Ngươi cưỡi ngựa theo không kịp ta, lên đây! Ta đưa ngươi đi!"
''Được!'' Tử Dạ vươn tay ra, nắm chặt tay Trường Cung, mặc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-lan-lang/3035162/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.