Kỳ Lạc đứng trước chậu gỗ, nhìn nha hoàn trái phải một chút, "Các ngươi đều đi ra ngoài trước đi, ta không quen tắm rửa có người nhìn."
"Vâng, công tử." Bọn nha hoàn lui xuống, "Công tử nếu có chuyện, chỉ cần phân phó nô tỳ."Kỳ Lạc gật gật đầu, nhìn bọn nha hoàn lui ra ngoài, mình theo sát họ tới cạnh cửa, chốt chặt cửa xong mới thoải mái thở một hơi, quay về nơi đặt chậu gỗ.
Hít vào một hơi, Kỳ Lạc nhíu chặt lông mày, đưa tay nhẹ nhàng chạm lên vết thương nơi đầu vai, '' Bây giờ bị người khác xem như nam nhân, có lẽ cũng là một chuyện tốt, vô luận như thế nào cũng phải giữ lấy bí mật này, chờ chữa khỏi thương thế, liền đi tìm Lạc Tử Dạ, rời đi địa phương quỷ quái này."Vừa nghĩ đến đây, Kỳ Lạc nhịn đau giải khai y phục trên người, tự nhủ một tiếng, "Thật sự là không may, đúng là không nên mặc quần áo của con ma chết sớm trong lịch sử này, xém tí là làm kẻ chết thay cho hắn!''Thân thể băng lãnh được ngâm trong nước ấm áp, Kỳ Lạc cẩn thận khăn treo trên vách chậu gỗ nhẹ nhàng tẩy rửa vết máu xung quanh vết thương trên vai, "Lạc Tử Dạ, cô nhất định phải hảo hảo còn sống, chờ tôi."Nhẹ nhàng nhắm mắt lại, trong đầu xuất hiện chỉ có dung nhan Tử Dạ, Kỳ Lạc nhịn không được khóe môi hiện lên ý cười.
Ánh trăng thê lương, hàn phong quét tới, đêm đông ở bắc địa, dù cho trên trời trăng sáng lờ mờ, thế nhưng vẫn luôn tràn đầy hàn ý.
Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-lan-lang/3035160/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.