Hắn không hiểu, Tôn Mục ngược lại tỏ ra vô cùng thấu hiểu.
Hai ngày sau Phó Duy Diễn đến chỗ Tôn Mục đưa áo khoác, cùng nhau đi ăn bữa trưa, hai người một cách tự nhiên đề cập tới tiểu yêu tinh đã kết hôn mượn áo.
Tôn Mục mười phần hiếu kỳ, hỏi thăm tới lui, tuổi tác nhiều hay ít, tướng mạo ra sao, làm công việc gì. Vì vậy Phó Duy Diễn đành phải lời ít mà ý nhiều mà giải đáp cho gã, tuổi còn khá nhỏ, tướng mạo trên mức trung bình, là một diễn viên.
Tôn Mục thích nhất là mấy tin tức bát quái kiểu này, lập tức hỏi: "Cậu sao lại đối với người ta tốt như vậy? Có ý tưởng gì không đó?"
Phó Duy Diễn khinh bỉ gã: "Trong đầu cậu ngoại trừ ba cái trò yêu đương ám muội còn có gì khác không? Cậu ấy chỉ là một đứa nhỏ ngây thơ, cách đây mấy năm lúc cha tôi nằm viện thì quen biết vậy thôi."
Tôn Mục chẹp một tiếng, lại hỏi: "Cậu ấy vào nghề từ lúc nào? Từng diễn qua vai nào nổi nổi trên TV không, nói không chừng tôi còn có chút ấn tượng."
Phó Duy Diễn nói: "Vào nghề sớm, bảy tám năm nay vẫn chỉ đóng thế."
Tôn Mục hơi giật mình một chút, vội lấp liếm đi, nói giọng nhắc nhở: "Nếu là như vậy cậu phải biết để ý một chút, cái vòng giải trí kia không phải là nơi tốt lành gì, chỗ tam tục* tập trung ấy mà, tranh danh đoạt lợi... Nếu thật như cậu nói thì đứa nhỏ này vẫn còn sạch sẽ, nhưng phỏng chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon/2250024/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.