*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phó Duy Diễn tức khắc có chút hối hận chính mình vạ mồm vạ miệng.
Dương Quýnh tỏ vẻ đầy nghi hoặc mà nhìn hắn, hắn cũng ngại không dám nói mình có nghĩ như vậy thật hay không, suy nghĩ một chút ngọt nhạt nói: "Có thể là vì tôi không thấy rõ đi, có phải là ở sau đầu có một cái bím tóc nhỏ?"
"Đúng là có một cái, " Dương Quýnh nói: "Thế nhưng tạo hình bắt buộc phải như thế mà, nam phụ số hai như vậy trông mới thời thượng..."
Phó Duy Diễn: "..."
Dương Quýnh lại hỏi: "Ngoại trừ kiểu tóc ra, tuyệt đối không ẻo lả chứ hả? Còn tư thế đi đứng này, động tác nữa, anh thấy sao?"
Ngày đó Phó Duy Diễn chỉ là thuận miệng nói, lúc này bị chất vấn liền có chút nóng ruột, phất phất tay muốn đuổi người: "Cái này tôi thật không biết, tôi chưa xem phim này, chưa xem không thể tùy tiện đánh giá." Hắn nói xong giơ tay nhìn đồng hồ, thấy đã đến giờ ăn trưa, nghĩ không ổn nữa thì phải rút lui thôi.
Dương Quýnh lại uyển chuyển nói: "A anh còn chưa xem sao, vậy tôi mời anh đi!"
Phó Duy Diễn ngây ngẩn cả người, ngẩng đầu lên trố mắt nhìn cậu.
Dương Quýnh từ xưa đến nay không để cho người khác đánh giá diễn xuất của mình... Mặc dù trước đây từng đóng mấy nhân vật nhỏ được lộ mặt, cậu cũng chưa từng hỏi người khác, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon/2250023/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.