Hàn Tử Việt ngồi ở bên cạnh Thẩm Thư và Thẩm An, nhìn cha con bọn họ xin lỗi nhau rồi lại tha thứ cho nhau mà không nói gì.
"Chuyện vừa rồi cảm ơn anh." Thẩm Thư ôm Thẩm An trong ngực, quay sang nói cảm ơn với Hàn Tử Việt.
Nếu không phải Hàn Tử Việt đột nhiên tới trường học, nói không chừng bây giờ cậu vẫn còn đang tranh cãi ở đó.
Không phải Thẩm Thư không tức giận, nhưng nếu muốn cậu giống như đối phương chửi đổng lên như vậy thì cậu không làm được.
Chỉ là Thẩm An là điểm mấu chốt của Thẩm Thư, cậu nhiều lần nhường nhịn nhưng đối phương lại càng ngày càng quá đáng, thậm chí còn mắng Thẩm An là con hoang.
Đây là điều mà Thẩm Thư không thể chịu đựng được.
"Em không cần phải cảm ơn tôi, đây là việc tôi nên làm." Hàn Tử Việt trả lời, nhìn thấy khóe mắt Thẩm Thư hồng hồng bỗng nhiên trong đầu hiện lên một vài hình ảnh lộn xộn xa xăm làm anh có chút không được tự nhiên.
Anh nhớ lại khoảng thời gian kỳ động dụ.c mà anh đã trải qua với Thẩm Thư bảy năm trước. Omega ngoan ngoãn dưới thân anh, khóe mắt bởi vì dục vọ.ng dâng trào mà nhuộm đẫm nét ửng đỏ, thoạt nhìn tú sắc khả xan.
Hàn Tử Việt lấy ra một chiếc khăn tay sạch sẽ từ túi áo đưa cho Thẩm Thư để che giấu vài phần không được tự nhiên của mình.
Lần này Thẩm Thư không có từ chối ý tốt của Hàn Tử Việt, cầm lấy khăn tay lau nước mắt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon-tieu-thu-ngan-nhi-thang/3580760/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.