"Thăm bạn...” Người trợ lý kia lẩm bẩm tự nói.
"Anh vừa nói gì vậy?"
Trì Tiểu Úc không có nghe rõ, đi tới gần hỏi.
"Không có gì."
Người trợ lý kia rũ mắt xuống, khóe môi hơi nhếch lên, bộ dáng không muốn nhiều lời.
Trì Tiểu Úc cũng không quá để tâm: "Vậy anh đi cùng tôi không?"
Trì Tiểu Úc có chút gấp, tâm tình Giản Diệc Tu vốn đã không tốt, nếu trở lại không thấy cô, nói không chừng anh sẽ mặc kệ cô, đi về trước cũng không biết chừng.
Trì Tiểu Úc dùng tay vịn vách tường, đi từng bước chân nặng nề.
Mới vừa rồi đi lại có chút gấp gáp nên mắt cá chân cô lại bị thương nặng thêm rồi, lúc ấy không có cảm giác tới đa, hiện tại mới cảm thấy cơn đau đớn rõ ràng, đến cả trái tim cũng bị ảnh hưởng.
Người trợ lý kia trầm mặc đi theo phía sau cô.
"À, đúng rồi."
Trì Tiểu Úc quay đầu, nhìn về phía anh ta: “Anh tên là gì? Anh đã giúp tôi mà tôi còn chưa biết tên anh là gì?"
"Không cần thiết.” Người trợ lý thấp giọng nói, bàn tay hoàn hảo không bị thương đè lên trên cái mũ lưỡi chai trên đầu, hơn phân nửa khuôn mặt bị che khuất.
"Nha..."
Trì Tiểu Úc có chút lúng túng, không nói lời nào thừa thãi nữa, yên lặng đi về phía trước.
Trì Tiểu Úc yên lặng chu môi, con ngươi linh động đổi tới đổi lui.
Tính cách người này như vậy chắc chắn sẽ bị người ta thường xuyên bắt nạt,, nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon-ong-xa-moi-rat-xao-quyet/2582123/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.