Mãi cho đến khi về đến nhà, Trì Tiểu Úc mới mơ hồ cảm thấy tâm tình của Giản Diệc Tu khác với ngày thường.
"Cái kia..." Trì Tiểu Úc mới vừa muốn nói chuyện thì đã nhìn thấy Giản Diệc Tu đang trực tiếp đi về hướng thư phòng, lời đang định nói nơi khóe miệng cô liền tiêu tan.
Giản Diệc Tu mở cửa thư phòng ra, quay đầu lại nhìn về phía cô.
Mắt Trì Tiểu Úc sáng lên, thì ngay lập tức nghe được giọng nói lạnh nhạt của Giản Diệc Tu, "Anh còn có rất nhiều công việc phải giải quyết, sẽ trở về phòng muộn, một mình em ngủ trước đi."
"... Hả? " không đợi Trì Tiểu Úc trả lời, Giản Diệc Tu đóng cửa thư phòng lại.
"Làm sao vậy?" ánh mắt Trì Tiểu Úc ảm đạm, có chút tức giận, bộ ngực cô rầu rĩ, hôm nay cô biểu hiện tốt như vậy, không phải anh nên khen cô sao? Làm sao lại lạnh lùng chứ?
Trì Tiểu Úc cảm thấy hình như anh đang giận cô chuyện gì đó.
Yên lặng trở về phòng, Trì Tiểu Úc lấy điện thoại di động ra, muốn gọi cho quân sư quạt mo điện thoại, mặc dù cô ấy không phải rất đáng tin cậy, nhưng thỉnh thoảng cũng có chút hữu dụng, có người để tâm sự còn hơn không có.
Điện thoại vang lên thật lâu mới có người bắt máy.
"Huyên Huyên, nhà ngươi đã ngủ chưa?” Trì Tiểu Úc nằm xuống giường, ôm lấy cái gối ôm, lăn qua lăn lại.
"... Chưa ngủ." Thật lâu sau Tần Linh Huyên mới trả lời lại câu hỏi của cô, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon-ong-xa-moi-rat-xao-quyet/2582008/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.