Từ trong túi xách, Trì Tiểu Úc lấy ra dây buộc tóc, ngẩng cao đầu, cô vén hết mái tóc mượt mà của mình lên, rồi dùng thêm mấy cái ghim cố định thành một cái đuôi ngựa cao chót vót trên đỉnh đầu, lộ ra vầng trán tinh tế, mi mục như vẽ.
Vài sơi tóc bên tai thả tùy ý, hơi xoăn, giờ này Trì Tiểu Úc thật ngọt ngào động lòng người, có bộ dáng của một nữ nhân ưu nhã.
Trì Tiểu Úc khẽ lắc đầu, đầu chuyển hướng, nhìn về phía Giản Diệc Tu, mắt chớp chớp, "Như thế nào? Hêt rối chưa?"
Đôi môi Giản Diệc Tu mấp máy, định nói hai chữ “ngớ ngẩn” nhưng đến khóe miệng anh lại nuốt trở vào, chuyên tâm lái xe.
"Hừ." không có được câu trả lời nào từ Giản Diệc Tu, khóe miệng Trì Tiểu Úc cong lên, bất mãn liếc anh một cái, nâng cằm lên, đưa mắt nhìn về phía cảnh vật bên ngoài cửa xe.
Đèn đường lần lượt nhanh chóng xoẹt qua, con ngươi Trì Tiểu Úc linh động chuyển động, thỉnh thoảng lơ đãng len lén liếc về phía anh.
Thấy thần sắc Giản Diệc Tu bình tĩnh, chỉ chuyên tâm lái xe, ánh mắt một chút cũng không phân cho cô, Trì Tiểu Úc hừ lạnh một tiếng, mím môi giận dỗi, không biết cô lại làm gì chọc giận anh rồi?
Giản Diệc Tu nâng trán, ngón tay gõ gõ lên tay lái, "Có lời gì muốn nói thì em cứ nói đi."
Nhận được phản ứng của Giản Diệc Tu, khóe môi Trì Tiểu Úc hiện lên ít ý cười, nhưng nhanh chóng khôi phục lại bộ mặt lạnh, "Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hon-ong-xa-moi-rat-xao-quyet/2582006/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.