Nguyệt Thăng: “Oa, em vừa nhìn thấy có đứa bé cực đáng yêu, béo mập non non, quá đáng yêu quá dễ thương!”
Đường Ngữ: “Đáng yêu cái rắm, thích thì tự đi mà sinh.”
Nguyệt Thăng tát bay Đường Ngữ, tiếp tục say sưa: “Quá khiến người thích, em chơi cùng bé nhá, nó dùng ngón tay tròn xoe cầm lấy em, khì khì khì cười...”
Thành Thực xoa một mảng mồ hôi lạnh: “Hóa ra Nguyệt Thăng cũng có lúc rất mẫu tính.”
Hướng Hải: “Ưm, tôi cảm thấy rất không thích ứng.”
Nguyệt Thăng: “Các anh không thấy thật quá đáng tiếc! BABY kia trắng noãn y như người củ sen ấy! Em không có ý nghĩ gì hết, chỉ muốn một ngụm cắn chết nó!”
Hướng Hải: “Thành Thực, tôi không nghe nhầm chứ?”
Thành Thực: “Vạn Triết, cô ta còn bình thường sao?”
Vạn Triết: “Đường Ngữ, tôi sợ!”
Đường Ngữ: “...”
===============================
Thành Thực một mình trong phòng vẽ tranh cắn răng đem cháo trứng sữa đặc sánh y như nước mũi một ngụm một ngụm ăn, nói thầm: “Bùi Hướng Hải chết tiệt sao còn chưa tới, vốn muốn chia cho cậu ta ăn một chút...”
Ngoài cửa có người nhẹ nhàng gõ cửa, một cô gái nho nhã yếu ớt ghé đầu vào trong, “Anh bạn nhỏ, xin chào...”
Anh bạn nhỏ?
Thành Thực mười phần bất mãn liếc xéo, “Làm gì?”
“Xin hỏi một chút, phòng học của nghiên cứu sinh trường các cậu ở đâu vậy?”
Thành Thực liếm liếm cháo bên mép, “Chính là gian này.”
Cô gái kia vui vẻ hỏi: “Vậy cậu có biết một người tên Điền Vạn Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hoa-thanh-nan-yeu-thanh-hoa/1983704/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.