Tan học, Cố Minh Sâm đẩy xe, chúng tôi giống như thường ngày chuẩn bị cùng nhau về nhà, nhưng hôm nay dường như cậu ấy thiếu thiếu gì đó, gần như im bặt chẳng nói chẳng rằng, thế nhưng sau khi tôi nhỏ giọng nói câu “Tớ thổ lộ rồi, hơn nữa cậu ta đã bằng lòng” với Cố Minh Sâm, cậu ấy lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, sương mù trong mắt…không, đó không thể gọi là sương mù, phải gọi là bệnh đục tinh thể mới đúng!
Khi tôi đang còn ngạc nhiên với phản ứng quá khích của cậu ấy thì Tiết Thiệu đi tới, cậu ta là một thiếu niên như ánh mặt trời, âm thanh mát lạnh giống như vẻ cởi mở lanh lẹ của con người cậu ta, “Minh Sâm, cảm ơn cậu trước kia đã chăm sóc Viên Viên, sau này tôi sẽ tự mình đưa Viên Viên về nhà.”
Cố Minh Sâm không nói gì, nhưng cậu ấy phát huy bản chất mặt lạnh, tôi nhạy cảm thấy được nhiệt độ xung quanh hạ thấp không ít, vào mùa hè, thật đúng là mát mẻ nha, tôi đang muốn nói gì đó với Cố Minh Sâm thì cậu ấy lại phớt lờ chúng tôi, rất không phong độ mà chạy xa tít.
Ngọn gió ngang ngược thổi qua, thiếu chút nữa tung lên làn váy căn bản không nhìn thấy vòng eo của tôi, hôm nay mặc nó vì muốn làm dáng.
Tôi nhìn bóng lưng bất khuất của Cố Minh Sâm, tưởng tượng có một ngày mình trở nên mạnh mẽ, đạp cậu ấy một cước dưới lòng bàn chân, cho cậu ngông cuồng này! Cho cậu kiêu ngạo này!
…
Buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-hoa-ca-doi/3159140/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.