Đó không phải là một quán bar lớn. Lấy quầy bar làm đường biên, hình thành một tam giác nghiêng lớn. Ghế Sofa màu da cam đậm, trên bức tường lấy vài dây leo nhỏ quấn quýt làm điểm nhấn, xen kẻ giữa những thân dây leo là những bông hoa nhỏ màu trắng. Đi vào trong, ngoại trừ quầy bar có vẻ hơi sáng sủa, tất cả không gian còn lại đều là một màu u tối, mờ mịt ám muội dưới ánh đèn, hòa với bóng người đan lẫn vào nhau.
Thỉnh thoảng tiếng rên rỉ cùng tiếng quần áo ma sát vang lên trong không khí. Có mấy đôi tình nhân thân trên trần trụi đang bao bọc lấy nhau, hai tay ở trên người đối phương tàn sát bừa bãi. Toàn bộ không gian tràn ngập dục vọng mãnh liệt.
Chu Tuấn cũng hiểu rằng không thể ở trước mặt bao nhiêu người phóng túng bừa bãi. Trong lòng hắn tự nguyền rủa không dưới trăm lần, tại sao lại chạy tới cái nơi quỷ quái này?
Người ta thất tình hắn cũng thất tình, tại sao hắn phải ở một nơi dâm loạn phóng túng, uống thứ Whiskey mà hắn vốn dĩ không thích uống, mở mắt xem những cảnh nóng bỏng nhứt mắt hắn không hề muốn xem?
Ở chiếc ghế đối diện Chu Tuấn cách đó không xa, có hai thân ảnh đang mập mờ dây dưa. Một thiếu niên xinh đẹp dựa vào một người đàn ông. Tay thiếu niên run lên, rượu trong ly nhỏ giọt đổ lên đùi của anh ta. Để mặc thiếu niên chà lau, người đàn ông ghé vào tai cậu ta nói gì đó, khiến cậu ta cười khúc khích không ngừng. Ly rượu lại cố tình rung lắc thêm một lần nữa, càng có nhiều rượu đổ lên đùi của người đàn ông hơn, anh ta bắt lấy tay thiếu niên để vào chỗ bị rượu đổ mà cọ xát. Tiếp đó, thiếu niên càng táo bạo hơn, trực tiếp ngồi lên đùi của người đàn ông, tay tiếp tục ở nơi riêng tư của tên kia mà sờ soạng. Tên nam nhân đó nhanh chóng cởi bỏ thắt lưng của thiếu niên, với tay bóp lấy bóp để cái mông đầy đặn của cậu ta. Thiếu niên vặn vẹo cái eo nhỏ nhắn, tay cầm nơi tư mật càng chuyển động nhanh hơn.
Hai người này còn hơn kém nhau ít nhất phải một con giáp, Chu Tuấn mỉa mai trào phúng nghĩ.
Nam nhân kia giường như chú ý đến sự tồn tại của Chu Tuấn, tuấn mi nhướng lên, mỉm cười với hắn.
Chu Tuấn nghiêng đầu đi, nhớ tới tất cả những gì phát sinh vào buổi sáng nay, trong lòng ê ẩm hoảng loạn, trái tim không ngừng co rút đau nhức. Tay hắn xoay xoay ly rượu. Chất lỏng màu nâu sẫm chuyển động xoay tròn bên trong, mấy khối đá dần dần va vào nhau, phát ra âm thanh thanh thúy. Cứ như vậy, tâm trí đã trôi vào quá khứ bị tiếng chuông đánh thức, bỗng dưng nước mắt không kiềm chế được rơi xuống không ngừng.
Không thích Whiskey cay nồng, nhưng mỗi lần đều không tự chủ được mà gọi nó, đơn giản vì người kia rất thích uống.
Tần Sở, con người vĩnh viễn mang theo vẻ mặt tươi cười, ngồi trên ghế, nhẹ nhàng lay động ly rượu, dùng thanh âm trầm ấm của mình nói với hắn: "Âm thanh khi đá chạm vào ly rượu thật là dễ nghe, giống như là...đúng rồi, thật giống như là tiếng phong linh reo lên."