Tối đó, Lee Sarang lại tiếp tục thay đổi ý định. Nó đặt thức ăn mang tới phòng hắn, và không quên cả rượu vang đỏ nữa.
Chiếc áo cao cổ, trên người nồng nàn vị chất dẫn dụ ngọt ngấy lại hăng nồng. Kim Taehyung đơn thuần còn vừa làm việc xong, trên mặt lẫn đâu đó chút khó chịu. Hắn ngồi xuống ghế, khi đối diện là omega họ Lee. "Sao lại không ra ngoài ăn?"
"Em nghĩ như vậy thì không tiện... ở đây sẽ tiện hơn mà" Nó mỉm cười, đem rượu rót vào ly hắn.
Kim Taehyung ầm ừ cho qua, hắn còn chẳng quan tâm đến mấy dòng suy nghĩ nhảm nhí ấy. Biết là không gặp đứa ngốc kia hai ba ngày trời, hắn cũng cảm thấy bứt rứt. Jeon Jungkook tuy bình thường sẽ luôn tạo ra mấy cái thứ kỳ lạ, đôi lúc còn quản hắn chặt chẽ như thể món đồ quan trọng. Việc Kim Taehyung cảm thấy cậu phiền phức cũng dần trở thành dĩ vãng.
"Taehyungie, uống với em nhé? Chúng ta... đã từng như vậy mà" Lee Sarang nâng ly, nó nhoẻn miệng. Chiếc áo cao cổ cứ tưởng rằng sẽ che chắn được tuyến thể mờ ám đang dần tỏa mùi kia, chất dẫn dụ omega nồng nặc trong không khí khiến Kim Taehyung vì thế lại không khỏi nhíu mày.
Hắn nhấp một ngụm rượu, vốn đã không phải người có tửu lượng tốt chưa quá nửa chai sẽ say. Nhưng hiện tại hắn chỉ mới nhấp môi như thế, hoàn toàn chẳng thèm quản việc chi cả. "Thu lại tin tức tố của em đi, nó đang mất không chế ư?"
"À không... chỉ là hôm nay vui một chút" Sarang vội xua tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/439995/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.