Kim Taehyung thẳng lưng đứng trên bục sân khấu. Ánh mắt ấy, chiếc mũi ấy, bờ môi ấy, tất cả đều như đưa Jungkook vào thế giới chỉ có riêng mỗi hắn. Đứng giữa một đám đông, Jeon Jungkook nhỏ bé nhìn alpha của lòng mình không rời mắt, trái tim run lên từng hồi, cảm tưởng như thể hắn cũng đang nhìn về hướng cậu. Nhưng hóa ra không phải, nếu phía sau là Jeon Jungkook say đắm hắn thì Kim Taehyung lại đang dùng ánh mắt yêu chiều nhìn Lee Sarang ở phía trước đó.
Những câu từ trôi chảy phát ra, Jeon Jungkook lại càng giống như muốn hóa thành vũng nước. Cậu không đứng nơi ấy nhìn hắn nữa, omega chầm chậm tiến về một góc khuất, ngồi xuống ghế rồi nâng lên ly rượu được phục vụ đưa. Cậu chống cằm, môi hơi mỉm lên nhìn hắn, biết bao nhiêu cho hết đây chứ? Kim Taehyung tại sao lại hoàn hảo như vậy, nếu đã không phải của Jungkook thì xin đừng đẹp trai có được không?
Ông trời trêu đùa cậu đấy, bởi lẽ đã không phải của cậu mà hắn lại càng thu hút Jungkook đến ngu muội giống như hiện tại. Cậu lấy tư cách gì để tự hào về hắn đây? Người yêu thì không bao giờ, chẳng lẽ lại nói là người nhà?
Dựa vào chút quan hệ giữa mẹ hắn và bản thân, cậu nghĩ Jeon Jungkook mình cũng nên tự hào được rồi.
"Jungkookie!"
Omega quay ngoắt nhìn người vừa gọi mình, trong lòng thầm thở phào một hơi, tươi cười cất tiếng: "Mẹ!"
"Mẹ" ở đây không phải gọi mẹ ruột của cậu mà chỉ là Jungkook gọi mẹ của Kim Taehyung như thế. Thật tốt khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/272543/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.