Em có thấy gì không?
Thấy một người con trai trong đêm đã bật khóc rất thảm, chẳng những thế cậu còn tự dày vò chính bản thân mình.
Trên người Jungkook có khắc một dòng chữ, trên ngực trái có tên hắn. Do cậu tự làm đấy! Không thuốc tê, không một ai giúp. Chính Jungkook ngay trong đêm đã hóa rồ rồi tự làm đau bản thân, thế mà cậu còn cười. Cười trong nước mắt, cảm giác chua xót như vậy khiến Jeon Jungkook lại chìm sâu hơn vào tình yêu với hắn.
Muốn dứt ra, có lẽ cũng không được.
Jeon Jungkook tỉnh dậy trên chiếc giường quen thuộc, lăn một vòng về bên mép giường cầm lấy điện thoại.
Cậu chưa từng chợp mắt dù chỉ một chút, Jungkook đã thức trắng đêm và hút cạn điếu thuốc cuối cùng của ngày hôm nay. Omega Jeon không biết nên giải tỏa khỏi cơn bức bối của chính mình như thế nào.
Giữa đêm khuya tĩnh mịch, Jungkook ngồi thu lu ở một góc phòng đầu dựa vào tường. Điếu thuốc lá còn cháy kẹp giữa hai ngón tay, cậu hút một hơi dài rồi phả ra từng làn khói che mờ lý trí trước mắt. Jungkook biết nó không tốt nhưng vẫn đâm đầu vào giống như cách bản thân yêu Kim Taehyung, hệt như con thiêu thân.
"Em muốn khóc lắm Taehyung ơi..."
"Em cũng muốn được anh ôm vào lòng..."
"Muốn được anh xoa đầu mỗi khi buồn bực..."
Nhưng tất cả lại chẳng dành cho cậu, Jeon Jungkook vẫn không làm sao chấp nhận được điều ấy. Cậu sống trong quá khứ tăm tối, chỉ nhìn thấy một ánh sáng duy nhất là Kim Taehyung. Dường như bao nhiêu đau khổ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/272536/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.