Jungkook ngẩn ngơ mở mắt sau một giấc ngủ dài, phòng làm việc tối sầm không còn một ánh đèn mà người cũng không thấy đâu. Cậu biết Taehyung đã đi rồi nhưng ngay cả gọi người nhỏ tỉnh dậy hắn cũng không muốn làm.
Jungkook lê từng bước nặng nề ra khỏi nơi đó. Trên con đường đầy vẻ tráng lệ nguy nga chỉ riêng một Jeon Jungkook cả tâm trạng đang sụp đổ, chỗ nào cũng đau. Có điều muốn than vãn thì chẳng ai nghe thấy cả.
"Chậc, cả ngày chẳng ăn nổi cái mẹ gì, đến gần đêm rồi vẫn không đói. Mày sắp trở thành người trên mây rồi con ạ." Jungkook gõ vào trán rồi tự mắng bản thân. Cậu cứ đi về phía trước, mặc kệ những dòng người tấp nập ngày một thưa dần rồi chuyển thành lẻ loi cô độc một mình.
Omega nhỏ đứng bên vệ đường nhìn chăm chú vào hai người đang ăn uống vui vẻ ở nhà hàng phía đối diện. Sau đó cậu chọn đại một món ở sạp hàng rong gần đó rồi gọi một phần ăn tại chỗ.
Jungkook vẫn nhớ Kim Taehyung không ăn được đồ cay nhưng mới sáng nay ở trên người hắn đã nổi đầy ban đỏ, cậu biết hắn vì theo ý người kia mới tập ăn mấy thứ này. Thiếu niên thấy đối phương uống liên tục mấy ly nước lại bất giác cười.
"Đồ ngốc! Anh ăn cay không được thì sao phải cố?"
Giống như cách Jeon Jungkook chọn lựa giữa ăn theo sở thích và chiều theo người cậu yêu. Chắc chắn omega sẽ không ngần ngại chọn ngay phương án thứ hai, cậu nhìn xuống phần thức ăn trắng bợt không một chút bột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taekook-abo-yeu-em-kho-vay-sao/272535/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.