“Bữa sáng xong rồi cô đi gọi Tiểu Húc đến ăn.” Cô Quý vừa mở tạp dề vừa đi ra từ phòng bếp.
“Khoan đã!” Quý Quân Minh vội kêu cô Quý lại.
“Sao vậy?”
“Để cháu đi gọi ạ.” Chưa dứt lời Quý Quân Minh đã nhanh như chớp chạy mất. Tối qua hai người bọn họ cô nam quả nam ở chung một phòng, lại cùng giường cùng gối, ngộ nhỡ có làm chút gì bị cô Quý bắt gặp sẽ dọa cô ngất xỉu mất.
Đến trước nhà Quý Quân Húc, Quý Quân Minh kề sát lỗ tai vào cửa lắng nghe, có vẻ như không thấy động tĩnh gì, có phải hiệu quả cách âm quá tốt hay không, vừa định gõ lại do dự, lỡ hai người đang vận động buổi sáng mà kêu cửa chắc là xấu hổ lắm? Hắn lưỡng lự buông tay xuống, chần chừ không quyết định, tóm lại gõ hay không gõ?
Trong phòng.
Thẩm Xán nằm trên ngực Quý Quân Húc nhìn ngắm anh đắm đuối không chớp mắt.
“Nhìn gì?” Quý Quân Húc nhắm mắt cười nói, tay vuốt ve tấm lưng trần nhẵn bóng của Thẩm Xán.
“Sao anh biết em nhìn anh?” Thẩm Xán thẳng thừng nép vào lồng ngực Quý Quân Húc hưởng thụ anh sờ mó.
“Ánh mắt của em như bắn điện.”
“Anh nói bậy.” Thẩm Xán cắn cơ ngực Quý Quân Húc một phát.
“Oái…” Quý Quân Húc xoa xoa đầu Thẩm Xán, “Cắn ngực chi bằng cắn chỗ khác đi.”
“Chỗ khác là ở đâu? Nơi này?” Thẩm Xán rúc vào trong chăn hôn lên cơ bụng của anh.
“Dưới nữa.”
“Chỗ này?” Cậu hôn lần xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tu-tim-duong-chet/1859453/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.