Về nhà, Thẩm Xán chột dạ sợ Thẩm Khang Viễn biết bí mật hai người tối hôm qua, lấy cớ đường xá mệt nhọc về phòng nghỉ ngơi. Quý Quân Húc dặn bác Tường làm chút bánh mì sữa đem đến phòng Thẩm Xán, sợ cậu đói.
Thẩm Xán nằm trong phòng bụng đói cồn cào nghe được tiếng đập cửa tưởng rằng ba mình sợ tới mức nhanh chóng giả bộ ngủ.
“Tiểu Xán, là bác.” Giọng bác Tường từ ngoài truyền vào.
Thẩm Xán đứng dậy mở cửa để bác Tường tiến vào.
“Cơm tối con chưa ăn, bác làm chút sandwich cho con để hờ buổi tối đói còn có cái ăn.”
Đã lỡ phóng lao phải theo lao, Thẩm Xán chịu đựng cơn đói đành từ chối: “Không cần, bác cất vào đi, con không muốn ăn.”
“Giữ đi, Tiểu Húc nói một ngày nay con cũng chưa ăn gì nhiều.”
“Quý Quân Húc nói?” Thẩm Xán nghe xong ánh mắt lập tức sáng lên.
“Đúng vậy.”
“Cũng là anh ấy khiến bác làm cho con?”
“Ừ.”
“Bác để đó đi, con sẽ ăn!” Thẩm Xán tiếp nhận khay từ bác Tường, đặt xuống bàn.
Thẩm Xán thay đổi rõ ràng làm bác Tường cảm thấy nghi ngờ, nhưng cũng không nghĩ gì nhiều.
“Cám ơn anh.” Thẩm Xán gửi tin nhắn cho Quý Quân Húc.
“Sao?” Quý Quân Húc ở dưới lầu đang lấy quần áo chuẩn bị tắm rửa nghe được âm tin nhắn, thấy người gửi là Thẩm Xán liền trả lời.
“ Bữa tối tình yêu.” Hình minh hoạ là bánh sandwich cùng sữa.
“Ừ, là tình yêu của bác Tường.”
“Đều là yêu ^_^”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tu-tim-duong-chet/1859452/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.