Cuối tuần, cho dù Quý Quân Húc bình thường vốn chăm chỉ học thì trong ngày này cũng sẽ lựa chọn nghỉ ngơi thả lỏng.
Thẩm Xán vừa mở mắt, mới năm giờ rưỡi, trân trân ngó trần nhà không sao ngủ được. Vì tỏ vẻ thân cận hôm nay mình có nên hẹn anh đi ra ngoài chơi không? Nhưng hai người ra ngoài chơi không phải tương đương với hẹn hò sao? Hẹn hò với Quý Quân Húc? Ngẫm lại liền cả người không được tự nhiên, không được tự nhiên……
Ở trong phòng mình lăn lộn đến bảy giờ rưỡi, Thẩm Xán rốt cuộc quyết định ám chỉ với Quý Quân Húc hôm nay thời tiết tốt, thích hợp giao du linh tinh, nếu anh rủ thì mình sẽ đi, nếu tên đầu gỗ kia không thông suốt thì coi như đánh mất cơ hội.
Xuống lầu Quý Quân Húc đang ngồi trên bàn ăn sáng.
“Chào.” Thấy Thẩm Xán xuống lầu Quý Quân Húc thuận miệng nói sớm an.
“Ừa… Chào.” Đột nhiên thân cận như vậy Thẩm Xán vẫn không quá quen.
Nhìn thấy bác Tường mang cháo đi ra hai người lại cùng nhau chào, bà kinh ngạc bưng lấy nồi cháo đứng lại, do mình tuổi lớn sao? Tại lỗ tai không tốt hay tại mắt không tốt vậy?
Thẩm Xán làm bộ như không phát hiện biểu tình không dám tin của bác Tường nhận lấy cháo trong tay bà: “Cẩn thận nóng.”
“Bác Tường, bác cũng ngồi xuống cùng nhau ăn đi.” Quý Quân Húc kéo ghế bên cạnh ra cho bác Tường ngồi xuống.
Bác Tường mơ mơ hồ hồ, không rõ chuyện gì xảy ra ngồi xuống ăn cơm.
Cổ nhân có câu: Ăn không nói, ngủ không nói.
Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tu-tim-duong-chet/147428/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.