Trong cung, một phi tử không được sủng ái không khác nào không tồn tại. Cho dù Ngọc Kỳ Cách đã chết đi chăng nữa hoàng đế cũng phải rất lâu sau mới biết vì sự chậm chạp của người bên dưới. Nghe nói, khi biết tin này hoàng đế nhíu mày, một lúc sau mới nhớ ra Ngọc mỹ nhân là Ngọc mỹ nhân đến từ tiểu quốc của người Hồ.
Sinh nhật hoàng đế sắp đến, hơn nữa hoàng đế quả thật đã từng có một khoảng thời gian vui vẻ với Ngọc mỹ nhân nên vung tay, truy phong Ngọc mỹ nhân là Ngọc phi, đám tang được tổ chức theo nghi lễ của phi tần.
Nhận được ý chỉ này A Na Gia và Long Sơn dường như rơi nước mắt, họ sẽ không cần phải lo lắng thi thể Ngọc Kỳ Cách không được an táng nữa.
A Na Gia và Long Sơn an ủi nhau xong thì bắt đầu chuẩn bị những vật chôn theo Ngọc Kỳ Cách, bọn họ mang những đồ Ngọc Kỳ Cách thích nhất khi còn sống đến Kính Sự Phòng, song bị chặn lại ở cửa.
Thái giám ở Kính Sự Phòng ghét bỏ: "Mang đi mang đi, bồi táng cái gì đã có quy định cả rồi, ai muốn những thứ thấp kém như thế này chứ."
"Ngươi nói cái gì!?" Long Sơn tức giận đến mức túm cổ áo thái giám định đánh, A Na Gia vội vàng kéo Long Sơn lại.
"Long Sơn, đừng làm loạn," sau đó ghé sát vào tai chàng ta, nói: "Đừng thu hút sự chú ý."
Long Sơn hiểu ý A Na Gia, phẫn hận buông tay.
"Tính ngươi cũng thức thời, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tac-nhung-nho/2997579/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.