A Na Gia cúi đầu, dùng thẻ bài lấy từ chỗ Kim ma ma trà trộn vào đại yến.
A Na Gia chỉ đứng từ xa nhìn về phía sân triều đã cảm thấy đó là yến hội hoa lệ nhất nàng từng gặp trên đời, đèn đuốc sáng trưng, đàn sáo dễ nghe, vạt áo tung bay.
Nhưng A Na Gia không dừng lại, ngẩng đầu nhìn xung quanh để tìm quản sự công công.
Sau khi tìm được nàng vội vã đi đến, cúi đầu nức nở: "Công công, nô đáng chết, nô đã quên vị trí của những người đến từ đại mạc, đến bây giờ vẫn chưa đưa rượu."
Quản sự công công vừa nghe đã nổi trận lôi đình, chỉ vào A Na Gia nói: "Thật đáng chết, ngươi còn dám chậm trễ ở đại yến, ngươi ngươi ngươi... Nhanh, phía Đông Nam, cút nhanh!"
A Na Gia lập tức đứng dậy, cúi đầu chạy đi.
Đại mạc không được xem trọng nên được sắp xếp ngồi trong góc, song A Na Gia cũng không dám thẳng thừng đến chỗ họ, chỉ có thể đứng từ xa nhìn những người mặc loại quần áo quen thuộc, nghĩ rằng khi họ rời đi nàng sẽ đi theo.
A Na Gia nấp sau thân cây lẳng lặng nhìn về phía sân triều, không ngờ lại bị một lực mạnh đẩy ngã xuống đất.
Là một nam nhân cường tráng, lấy tay đè A Na Gia, hỏi: "Ngươi là kẻ nào, lén lút gì ở đây?"
A Na Gia toát mồ hôi lạnh, không dám nói lời nào.
Nam nhân kéo A Na Gia đang quỳ lên, nhìn mặt nàng thì nghi hoặc nói: "Người Hồ?"
A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tac-nhung-nho/2997578/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.