Diệp Sanh nhàn nhạt đáp: "Ừm, là bạn cấp ba."
Nhuế Khiêm ngạc nhiên: "Chị! Vậy tại sao chị không nói với em!"
Diệp Sanh hiện tại hận không thể lấy băng dính dán vào miệng của Nhuế Khêm, nếu cho cậu biết, cậu có thể sẽ quấn lấy cô nhờ cô đi xin chữ kí.
Nhuế Khiêm tò mò hỏi Tô Mẫn Vân: "Anh và chị em hồi cấp 3 có thân không?"
Tô Mẫn Vân nhìn Diệp Sanh trả lời: "Rất thân."
"Wow! Vậy anh biết đối tượng yêu đương của chị em ở cấp 3 trông như thế nào không?"
"Hồi đó chị ấy yêu sớm."
"Suýt chút nữa thì bị cha mẹ đánh chết."
Diệp Sanh cảm thấy khuôn mặt mình đang tức đến xanh mét, cô mím môi, cứng ngắc nghiêng mặt đi, hơi ngẩng đầu lên nhìn biểu cảm của Tô Mẫn Vân.
Hóa ra Tô Mẫn Vân cũng đang nhìn cô ấy và mỉm cười, khiến lòng người ngứa ngáy.
Cô ngượng ngùng quay đầu lại, lẳng lặng chờ đợi câu trả lời của anh.
"Tôi biết". Tô Mẫn Vân thản nhiên nói.
"Anh ta đẹp trai không?" Nhuế Khiêm tiếp tục hỏi.
Tô Mẫn Vân nhướng mày, suy nghĩ một chút, nhàn nhạt nói: "Rất đẹp trai."
"Chị em như vậy mà có thể quen được người đẹp trai sao..." Nhuế Khiêm lẩm bẩm.
Nhuế Khiêm lại hỏi: "Vậy anh ta tên là gì?"
Diệp Sanh lập tức lặng lẽ đưa tay ra sau lưng véo một cái ở eo Nhuế Khiêm.
"A__chị__em sai rồi, em sai rồi, em sai rồi." Nhuế Khiêm cầu xin tha thứ.
Thang máy cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-gia-tien-sinh-cua-toi/3332857/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.