Cố Ngôn Thanh còn đang nghiêm túc chọn táo thì bị một câu nói của cô làm giật mình, anh nhìn những trái táo màu đen xì trên tay mình, sau đó lại không nói không rằng đổ hết mấy trái táo trong bọc ra ngoài. Mặc Sơ Tịch không nói gì, cô chỉ nghiêm túc chọn táo cho mình xong thì giật lấy cái bọc trên tay anh.
"Anh muốn chọn táo nào? Xanh hay đỏ?'' Anh còn đang đứng thừ người ở đó thì nghe cô hỏi như thế, cô không nhanh không chậm cầm lấy mấy trái táo xem xét một chút.
Cố Ngôn Thanh liếm liếm môi, nhỏ giọng nói: "Xanh.''
Mặc Sơ Tịch cầm lấy mấy trái táo xanh trông tươi, ngon bỏ vào bọc. Cô không biết anh muốn mua bao nhiêu nên cứ chọn rồi bỏ vào bọc, đoán chừng hơn ba cân thì cô dừng lại, đem mấy bọc trái cây của cả cô và anh đi đến bàn cân điện tử bên cạnh, Cố Ngôn Thanh từ đầu tới cuối vẫn không nói gì, anh chỉ một mực cúi thấp đầu, cô nhìn mắt kính râm đen của anh, sau đó lại nghĩ nghĩ gì đó.
Cả hai mua xong đồ trong siêu thị thì đường ai nấy đi, cô không xem chuyện anh mắc bệnh mù màu là việc gì kì lạ, cô vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì. Nói thô một chút thì chính là không quan tâm, Mặc Sơ Tịch vẫn điềm tĩnh chào tạm biệt anh ở cổng siêu thị, cô còn cố tình nhắc nhở anh nếu cần hay giúp đỡ gì cứ gọi cho cô, không cần phải ngại. Nhưng hình như câu nói đó có gì đó kì lạ thì phải...
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-gia-than-yeu/953573/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.