Sáng hôm sau.
Mục Phong cùng Lục Xuyên đồng thời tỉnh dậy, và Úc Thư tối qua bị họ xâu xé còn đang nằm giữa hai người. Tối qua cậu khóc rất lâu nên hiện giờ khóe mắt còn hơi phiếm hồng, đôi mắt sưng nhỏ. Nhưng một Úc Thư như thế khiến họ cảm thấy rất dễ thương.
Lục Xuyên nhớ đêm qua chính Úc Thư đã nói thích hắn, điều này làm lòng hắn vui vẻ rạo rực, cũng không ghen tuông với Hạ Nghi Chu nữa. Hắn vươn tay xoa xoa đôi môi hồng hào của Úc Thư, dịu dàng nhìn cậu: "Đáng yêu quá."
Hắn biết bản thân rất hay ghen, cũng biết mình luôn tùy hứng làm liều. Ai bảo hắn yêu Úc Thư ghê gớm vậy chứ, cho nên hắn mới bất an và không thể kiềm chế được lòng ghen tuông của mình.
Mục Phong cũng yêu Úc Thư vô cùng, nhưng tình cảm của hắn kín kẽ hơn một chút.
Hắn thấy Lục Xuyên cứ quấy rầy Úc Thư mãi nhưng cũng không ngăn cản. Đến khi Úc Thư nhíu mày mà Lục Xuyên vẫn không định dừng lại mới nhanh chóng hất tay Lục Xuyên ra, nhỏ tiếng: "Đừng đánh thức Úc Thư, tối qua chúng ta đã ép em ấy quá sức rồi. Nếu không nghỉ ngơi thật tốt thì lúc tỉnh dậy sẽ rất khó chịu."
Lục Xuyên ngẫm lại màn ân ái kịch liệt đêm qua, vẻ mặt say sưa nói: "Tối qua Úc Thư thật sự quá là đáng yêu, mỗi nơi mỗi chỗ đều vô cùng đáng yêu, đặc biệt là khi bị làm đến không chịu nổi, khiến tôi muốn dừng mà không được."
Mục Phong cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-dung-phu-cua-thuoc-uc-che/3095480/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.