"Đi chết đi." Hoắc Tư Nhĩ thét lên một tiếng, từ trên cao lao xuống phía dưới hướng Tiêu Ngự đánh đến, tựa như 1 con chim ưng vồ mồi.
Tiêu Ngự giơ Hấp Huyết Quỷ Nha lên nghênh đón, vung kiếm chém một cái, 1 đạo kiếm khí hình bán nguyệt chém ra ngoài, uy nghiêm kinh người.
Hoắc Tư Nhĩ đang vọt tới bên cạnh Tiêu Ngự đột nhiên thân ảnh thoáng cái lướt qua, làm cho Tiêu Ngự mất mục tiêu, công kích thất bại. Tiêu Ngự biết có chuyện không ổn, vừa quay đầu đã phát hiện Hoắc Tư Nhĩ đang nhằm phía Triệu Lam Hinh tấn công đến.
Đinh, 1 âm thanh thanh thúy vang lên, trường kiếm trong tay Triệu Lam Hinh ngăn chặn công kích của Hoắc Tư Nhĩ lại. Hoắc Tư Nhĩ lạnh lùng cười, giương tay lên cao biến chiêu.
Sụt sụt, Triệu Lam Hinh đã bị dính 2 kiếm, công kích của Hoắc Tư Nhĩ quá nhanh, liên miên không dứt. Tiêu Ngự khẩn trương quay người cứu viện Triệu Lam Hinh.
Trường Không Trảm!
1 thân ảnh lướt như sao băng bắn tới hướng Hoắc Tư Nhĩ, là Liệt Ngang Nạp Đa, trường kiếm trong tay như cầu vồng xuyên qua không trung, hướng về Hoắc Tư Nhĩ đâm tới.
Ầm, Hoắc Tư Nhĩ và Liệt Ngang Nạp Đa đụng vào nhau, ánh đao hiện lên, 1 đạo máu bắn ra, 2 cái thân ảnh lần lượt bật ra sau.
Hoắc Tư Nhĩ không có bị thương, cánh của Liệt Ngang Nạp Đa lại bị gãy đoạn, tiên huyết chảy đầm đìa, mảng cánh rơi trên mặt đất, run rẩy giật mình. Vai phải Liệt Ngang Nạp Đa máu chảy như nước, 1 lát sau máu tươi mới ngừng lại, 1 chiếc cánh mềm màu đỏ chậm rãi mọc ra.
"Ngươi vẫn kém như xưa, không có chút tiến bộ." Hoắc Tư Nhĩ lạnh nhạt nói.
"Giá trị ma pháp của ta hồi không kịp." Triệu Lam Hinh lo lắng đánh tiếng với Tiêu Ngự nói.
Tiêu Ngự sửng sốt. Nói: "Làm sao lại hao tổn nhanh như vậy?" Sau khi hoàn thành dẫn dắt của Hấp Huyết Quỷ. Các hạng mục thuộc tính của Triệu Lam Hinh tăng lên rất nhiều. Giá trị ma pháp rất biến thái. Không nên hết nhanh như vậy mới đúng.
"Công kích của hắn có hiệu quả hút ma pháp." Vừa rồi đã trúng phải 2 lần công kích. Ma pháp của Triệu Lam Hinh đã bị hút ra gần tới đáy.
"…"
Hiệu quả hút ma pháp này quả thực quá khó ứng phó. Nếu như ma pháp của Triệu Lam Hinh bị tiêu hao hết. Tình huống của 3 người Tiêu Ngự chắc chắn có thể sẽ càng thêm khó khăn. Hoắc Tư Nhĩ còn sót lại không đến 100.000 huyết lượng. Trong lòng Tiêu Ngự đã có chút phân vân.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo của Hoắc Tư Nhĩ liếc 1 vòng qua 3 người Tiêu Ngự. Quát lạnh một tiếng: "Hiện ra đi. Hỡi đầy tớ trung thành của ta. Phệ Hồn Thiên Lang hiện."
1 con cự lang màu đen xuất hiện ở bên cạnh Hoắc Tư Nhĩ, toàn thân bao trùm bộ lông màu đen tuyền, trên lưng mọc ra 1 đôi cánh chim cường tráng, 1 đôi mắt màu xanh thăm thẳm tập trung lên người Liệt Ngang Nạp Đa.
"Không nghĩ tới đã tiến hóa thành Phệ Hồn Thiên Lang!" Liệt Ngang Nạp Đa không khỏi động dung.
" Kẻ phản bội khốn khiếp, chịu chết đi." Hoắc Tư Nhĩ vỗ lưng Phệ Hồn Thiên Lang, Phệ Hồn Thiên Lang hướng về Liệt Ngang Nạp Đa đánh tới.
"Ngươi và Liệt Ngang Nạp Đa đối phó con Thiên Lang kia, ta đối phó Hoắc Tư Nhĩ!" Tiêu Ngự quyết đoán nói.
"Ta không còn bao nhiêu ma pháp, không có cách nào cung cấp trị liệu, ngươi đánh không lại hắn đâu."
"Yên tâm, ta không sao, đừng quên ta còn có Phượng Hoàng Vũ!"
Triệu Lam Hinh giật mình, nàng đã hiểu ý định của Tiêu Ngự, nếu như một chiêu kia có thể thành công, nói không chừng có thể làm hết Hoắc Tư Nhĩ.
Liệt Ngang Nạp Đa cùng Phệ Hồn Thiên Lang quấn lấy nhau, Phệ Hồn Thiên Lang gầm gừ một tiếng, cắn vào bụng Liệt Ngang Nạp Đa, cố sức xé ra một khối thịt đem theo máu chảy đầm đìa. Liệt Ngang Nạp Đa cũng 1 kiếm đâm vào bụng Phệ Hồn Thiên Lang, ra sức xoắn.
Phệ Hồn Thiên Lang gầm lên một tiếng, hướng phía trước phóng đi, lôi theo Liệt Ngang Nạp Đa ra sức lao vào vách đá.
Thủy Liệu Thuật!
Triệu Lam Hinh cho Liệt Ngang Nạp Đa một cái Thủy Liệu Thuật, đem huyết lượng Liệt Ngang Nạp Đa hồi phục lại.
Hoắc Tư Nhĩ ánh mắt tập trung lên Triệu Lam Hinh, gầm nhẹ một tiếng, trường kiếm trong tay tiến nhanh trong không trung, hướng về nàng đâm thẳng tới.
Không thể lại tùy tiện xuất kích, Tiêu Ngự lùi về sau 1 khoảng, đem Triệu Lam Hinh bảo hộ ở sau người, Hấp Huyết Quỷ Nha trong tay nghênh đón hướng Hoắc Tư Nhĩ.
Trường kiếm trong tay Hoắc Tư Nhĩ liên tục phát ra mấy cái Trọng Trảm, chém vào trên Hấp Huyết Quỷ Nha trong tay Tiêu Ngự.
Đinh đinh đinh, mỗi tiếng sau so với mỗi tiếng trước ngày càng nặng nề hơn, từ trên Hấp Huyết Quỷ Nha truyền đến lực lượng cuồn cuộn mãnh liệt làm cho Tiêu Ngự mấy lần suýt buông tay. Tiêu Ngự lộn vòng một cái, mới ổn định lại được thân hình tại không trung.
Hoắc Tư Nhĩ mãnh liệt đánh tới, đem Tiêu Ngự đánh bay ra ngoài, một cái Công Kích, lao đến bên cạnh Triệu Lam Hinh, thêm mấy cái công kích xuất ra, nhanh chóng mãnh liệt vô cùng.
" Ma pháp cạn sạch rồi." Triệu Lam Hinh vội la lên, nàng lại bị Hoắc Tư Nhĩ công kích trúng vài lần, ma pháp bị rút rỗng cột.
Tiêu Ngự hướng Liệt Ngang Nạp Đa ở bên kia nhìn thoáng qua, Liệt Ngang Nạp Đa đang bị Phệ Hồn Thiên Lang áp đảo liên tục lùi về sau, ngày càng nguy hiểm, dĩ nhiên đã ốc không mang nổi mình ốc rồi.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua, huyết lượng bản thân, còn lại 65%, cùng hoàn cảnh vừa nãy bất đồng, lần này hắn đã không còn ai có thể trị liệu giúp. ( bất đồng – tức là hok giống nhau, khác biệt,khác nhau )
Ánh mắt Tiêu Ngự lướt qua kỹ năng, cuối cùng dừng ở kỹ năng tự bạo Thị Huyết Cốt Châu và kỹ năng Phượng Hoàng Niết Bàn của Phượng Hoàng Vũ, 2 cái kỹ năng này là sát chiêu cuối cùng của Tiêu Ngự, nếu như chính diện không có cách nào đánh bại Hoắc Tư Nhĩ, thì cũng chỉ có thể sử dụng đến chiêu này.
Tiêu Ngự nhằm phía lao đến Hoắc Tư Nhĩ, tựa như mãnh hổ hạ sơn, hoàn toàn dùng đấu pháp liều mạng.
Hoắc Tư Nhĩ tung kiếm chống đỡ công kích của Tiêu Ngự, tay vòng ra sau lưng, 1 kiếm đâm ra, chuẩn xác đâm vào thân thể Tiêu Ngự. Tiêu Ngự hoàn toàn không quan tâm đến tình trạng vết thương của bản thân, rống lên một tiếng dữ dội, tay trái bắt lấy trường kiếm của Hoắc Tư Nhĩ, tay phải hướng về Hoắc Tư Nhĩ vung tay chém xuống.
Ngực bị đâm xuyên, tay trái bị trường kiếm cắt chay máu, Tiêu Ngự lại không hề nhíu mày chút nào ( chỉ nhăn mặt thôi ),1 khí thế bi tráng, khiến ngay cả Hoắc Tư Nhĩ cũng phải cảm thấy một chút run sợ.
Hoắc Tư Nhĩ muốn rút ra trường kiếm, lại bị Tiêu Ngự gắt gao nắm chặt.
Hấp Huyết Quỷ Nha trong tay Tiêu Ngự khí thế mạnh mẽ sắc bén, 1 kiếm đem cánh tay trái của Hoắc Tư Nhĩ chém đứt.
Máu tươi phún ra, Hoắc Tư Nhĩ hét lên một tiếng bi thảm, vẻ mặt bởi vì đau đớn mà vặn vẹo dữ tợn.
Hoắc Tư Nhĩ mãnh liệt đem trường kiếm rút ra, lại thêm 1 kiếm đâm vào ngực Tiêu Ngự, Tiêu Ngự lúc này cũng không quan tâm, trường kiếm trong tay từng kiếm từng kiếm chém vào trên người Hoắc Tư Nhĩ.
"Đi tìm chết đi!" Tiêu Ngự lạnh lùng điên cuồng quát lên, Hấp Huyết Quỷ Nha đâm vào ngực Hoắc Tư Nhĩ, mãnh liệt ấn tới, từ sau lưng Hoắc Tư Nhĩ xuyên thấu ra, dùng trường kiếm đẩy Hoắc Tư Nhĩ, điên cuồng hướng vách đá lao đến.
Hoắc Tư Nhĩ thế nào cũng không nghĩ tới Tiêu Ngự không ngờ lại có thể liều mạng như vậy, mặc dù không ngừng đánh trả, so sánh với khí thế của Tiêu Ngự, lại vẫn kém hơn rất nhiều, bị Tiêu Ngự đâm cho bay ngược về phía sau.
Ầm một tiếng, Tiêu Ngự đem Hoắc Tư Nhĩ đâm sầm vào vách đá.
Sụt sụt sụt, Hoắc Tư Nhĩ liên tục đâm kích đem ngực Tiêu Ngự đâm thành mấy cái lỗ thủng, số huyết lượng còn sót lại của Tiêu Ngự rốt cuộc cũng cạn hết.
"Ha ha, ranh con không biết lượng sức, đi tìm chết đi." Hoắc Tư Nhĩ bị mùi máu tanh kích thích, điên cuồng cười lớn.
Ở 1 sát na huyết lượng tụt xuống đáy kia, khóe miệng Tiêu Ngự lộ ra nụ cười âm hiểm, khuôn mặt màu trắng trong nháy mắt bị khí huyết màu đỏ tràn ngập, trên người dính đầy máu làm cho hắn trông như 1 viễn cổ ma thần đang mỉnh cười vậy.
"Là tự bạo!" Hoắc Tư Nhĩ cảm giác được Tiêu Ngự có điểm khác thường, ngay lập tức sợ tới mức mặt không còn chút máu, muốn đem Tiêu Ngự đẩy ra.
Nhưng mà, đã không còn kịp nữa rồi.
Bùm, tiếng nổ vang lớn, Tiêu Ngự toàn thân nổ tung ra, 1 luồng khí lưu mạnh mẽ bộc phát.
Cả sơn động rung lên, nổ mạnh nảy sinh ra sóng xung kích đem Triệu Lam Hinh hất tung ra ngoài, ngay cả Phệ Hồn Thiên Lang và Liệt Ngang Nạp Đa ở xa cũng không cách nào thoát khỏi, bị sóng xung kích tấn công ngã trái ngã phải.
Tận dụng thời cơ, khi ở sóng xung kích lan ra khắp nơi, Liệt Ngang Nạp Đa 1 kiếm đâm vào trong miệng Phệ Hồn Thiên Lang, ra sức rạch ra, đem Phệ Hồn Thiên Lang cắt thành 2 nửa, nức nở một tiếng, từ trên không trung rơi xuống.
Đất rung núi chuyển, nổ dữ dội sinh ra uy nghiêm làm cho Liệt Ngang Nạp Đa không nén nổi xúc động trong lòng, gian nan hướng về trung tâm vụ nổ nhìn lại, ngoài 1 mảnh huyết quang màu đỏ, còn lại cái gì cũng nhìn không thấy nữa.
Vụ nổ sinh ra sóng xung kích đem vách đá gần đó nghiền ép thành muôn vàn mảnh vỡ, từng đạo quang hoa hoa nhanh chóng ở trên vách đá lan tràn ra, trên mặt đất có vô số tảng đá bị sóng xung kích hất tung lên, nặng nề nện lên trên thạch bích, hóa thành mảnh nhỏ.
Qua hồi lâu, vụ nổ dần dần lắng xuống, bụi khói tràn ngập.
"Thành công rồi sao?" Triệu Lam Hinh có chút lo lắng thầm nghĩ, nàng biết trong tay Tiêu Ngự có Phượng Hoàng Vũ, cho dù bị chết cũng có thể sống lại được, nên nàng cũng không phải lo lắng về chuyện đó.
Hoắc Tư Nhĩ chết rồi?
Nhìn vào nơi tràn ngập khói bụi, giữa đôi lông mày Liệt Ngang Nạp Đa hơi co lại, trường kiếm trong tay chậm rãi nâng lên.
Hồi lâu, khói bụi dần dần lắng xuống, chậm rãi ổn định, 1 thân ảnh xuất hiện ở trong tầm mắt của Triệu Lam Hinh và Liệt Ngang Nạp Đa.
Thấy rõ là bộ dáng của Hoắc Tư Nhĩ, Triệu Lam Hinh không tự giác lui lại phía sau mấy bước.
Hoắc Tư Nhĩ trên người không còn một khối da nào nguyên vẹn, tất cả đều bị sóng xung kích xé thành mảnh nhỏ, tròng mắt chỉ còn có 1 con ngươi, trừng lên, 1 bên khác thì chỉ còn lại có hốc mắt thật sâu. Ngoài ra, tứ chi chỉ còn lại có một cái cánh tay, rất nhiều nơi huyết nhục đều bị phá huỷ, lộ ra dày đặc xương trắng hếu.
Hắn còn sống! Triệu Lam Hinh kinh hãi, không nghĩ tới Tiêu Ngự đã dùng tới tự bạo mà vẫn không thể nào đem Hoắc Tư Nhĩ tiêu diệt.
Đôi mày thanh tú Triệu Lam Hinh nhăn lại một chút, nhìn thoáng qua giá trị ma pháp, ma pháp đã phục hồi không ít, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ thật dài.
Ác Mộng!
Triệu Lam Hinh thi triển kỹ năng Ác Mộng, 1 đạo năng lượng tinh thần hướng ra phía ngoài lan rộng ra.
Khặc khặc, khặc khặc.
"Ta là bất tử, khặc khặc!" Hoắc Tư Nhĩ phát ra tiếng cười sắc nhọn, một tiếng nổ nặng nề vang lên, năng lượng tinh thần của Triệu Lam Hinh nặng nề va chạm ở ngực Hoắc Tư Nhĩ, tiếng cười sắc nhọn của Hoắc Tư Nhĩ như cắt kim loại bỗng dưng đột nhiên dừng lại, thân thể không ngừng run rẩy, ánh mắt dần dần rời rạc, hướng về mặt đất ngã xuống. Text được lấy tại truyentop.net
Bịch, Hoắc Tư Nhĩ nặng nề ngã lên mặt đất, bốc lên khói bụi đầy trời.
Nhìn thoáng qua Hệ Thống Nhắc Nhở, Hoắc Tư Nhĩ cuối cùng cũng bị tiêu diệt, phù, Triệu Lam Hinh thở ra 1 hơi dài, cố nén chán ghét trong lòng, hướng về phía dưới bay xuống, đem thứ Hoắc Tư Nhĩ rơi xuống Liệt Ngang Nạp Đa tâm thần đột nhiên buông lỏng, bay xuống, tựa người ở 1 trên tảng đá, nặng nề thở hổn hển, trên mặt lại là 1 vẻ giải thoát nhẹ nhàng thoải mái.
"Xin lỗi." Liệt Ngang Nạp Đa nhìn về phía Triệu Lam Hinh, xin lỗi nói, hắn cho rằng Tiêu Ngự chết rồi.
Triệu Lam Hinh lắc lắc đầu, nói: "Hắn còn sống."
Liệt Ngang Nạp Đa nghi hoặc nhìn thoáng qua Triệu Lam Hinh, thấy được Triệu Lam Hinh vẻ mặt bình tĩnh, gật đầu, không nói thêm nữa.
Nhiệm vụ cuối cùng cũng đã hoàn thành.
Triệu Lam Hinh kiên nhẫn chờ đợi, trong lòng khó tránh khỏi có chút thấp thỏm, kỹ năng Phượng Hoàng Niết Bàn thật sự có thể dùng sao? Triệu Lam Hinh rất sợ điều ngoài ý sảy ra.
5 phút, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Không trung bùng lên 1 chùm hỏa diễm màu đỏ.
Triệu Lam Hinh bỗng nhiên đứng lên, có chút kích động nhìn lên không trung.
Liệt Ngang Nạp Đa lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Sau 1 lúc lâu, hỏa diễm trên không trung bốc cháy tụ lại càng ngày càng nhiều, hừng hực thiêu đốt, huyễn hóa ra hình dáng 1 con Hỏa Phượng Hoàng, con Hỏa Phượng Hoàng này hót lên một tiếng thánh thót, ngửa đầu bay đi, rồi tiêu thất hẳn bóng dáng.
1 thân ảnh xuất hiện ở trên không trung, dần dần, trở nên rõ ràng, đó chính là Tiêu Ngự.
"Phượng hoàng niết bàn, không ngờ lại có thể là phượng hoàng niết bàn." Liệt Ngang Nạp Đa kinh ngạc nói, hắn hiểu rộng biết nhiều, đối với cái kỹ năng này tự nhiên là đã từng nghe thấy.
Tiêu Ngự từ trên không trung bay xuống, hướng về phía bên cạnh nhìn thoáng qua, xác chết Hoắc Tư Nhĩ đang lẳng lặng nằm trên mặt đất, mỉm cười, tổn thất 1 lần kỹ năng tái sinh, tuy nhiên có thể tiêu diệt Hoắc Tư Nhĩ, cũng coi như đáng giá.
"Ra 2 cái trang bị Sử Thi." Triệu Lam Hinh nói.
Tiêu Ngự gật đầu, hướng về Liệt Ngang Nạp Đa nhìn lại, nói: "Nhiệm vụ đã hoàn thành, chúng ta cũng tới lúc rời đi rồi."
Liệt Ngang Nạp Đa cười nhạt, đem 2 bình dược hoàn vứt cho Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, nói: " 2 bình dược hoàn này có thể cho các ngươi biến đổi trở về thành nhân loại, các ngươi đi đi."
Liệt Ngang Nạp Đa hướng tầm mắt nhìn về phía vị trí để thạch quan ( thạch quan ở đoạn này hok nhầm là quan tài bằng đá ),phía dưới thạch quan vừa lúc lộ ra một cái thông đạo âm u.
Tiêu Ngự theo ánh mắt Liệt Ngang Nạp Đa nhìn đến, phát hiện cái cửa vào thông đạo kia.
"Theo nơi này đi tới, ngươi sẽ có thể tìm được đường ra."
Tiêu Ngự gật đầu, đối với Triệu Lam Hinh nói: "Chúng ta đi ra ngoài thôi."
"Ân." Triệu Lam Hinh lên tiếng.
Tiêu Ngự đang muốn rời đi, nhẫn Phệ Hồn trên tay trái bỗng nhiên phát ra âm thanh sắc nhọn, hắn nghi hoặc dừng bước.
Tiêu Ngự cảm giác được trên nhẫn Phệ Hồn truyền đến hấp lực cường đại, 1 sợi hơi thở linh hồn màu đen, bị thu vào trong nhẫn Phệ Hồn, nhẫn Phệ Hồn biến ảo hào quang âm u kỳ dị.
Tiêu Ngự tra một chút thuộc tính của nhẫn Phệ Hồn, thuộc tính nhẫn Phệ Hồn đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nhẫn Phệ Hồn bị phong ấn: vật phẩm, cấp Truyền Thuyết. Huyết lượng +200, thể lực +100, tốc độ công kích +12, khi công kích thêm vào linh hồn hiệu ứng nguyền rủa suy yếu. Trạng thái bị phong ấn. Đã mở tầng phong ấn thứ nhất.
Thêm vào hiệu quả, thôn phệ linh hồn.
"Ơ, cái giới chỉ này có phần cổ quái a." Liệt Ngang Nạp Đa ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy."
"Nếu như ta nhớ không lầm mà nói, đây là nhẫn Phệ Hồn, có thể thu linh hồn để tăng lên thuộc tính. Cất kỹ cái giới chỉ này đi, sau này nó có thể sẽ cho ngươi rất nhiều kinh ngạc và vui mừng hơn nữa." Liệt Ngang Nạp Đa nói.
"Cảm ơn." Tiêu Ngự chân thành nói, xem ra cái giới chỉ này quả thật không đơn giản, sau khi mở ra tầng phong ấn thứ nhất, thuộc tính đã vô cùng không tệ, sau này chắc chắn sẽ còn tiếp tục biến hóa, sau này để cho nhẫn Phệ Hồn thu thêm một ít linh hồn cường đại, mở ra phong ấn trong đó, không biết hiệu quả sẽ còn phải như thế nào đây.
Sau khi cùng Liệt Ngang Nạp Đa cáo biệt, Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh hướng tới cửa vào thông đạo kia đi đến, trước khi tiến vào thông đạo, hắn nhìn thoáng qua Liệt Ngang Nạp Đa, Liệt Ngang Nạp Đa bộ dáng tươi cười mãn nguyện, ý nguyện xưa của hắn đã hoàn thành.
Khe nứt trên vách động càng ngày càng lớn, nơi này rất nhanh đã muốn sụp xuống, Tiêu Ngự trong lòng trầm xuống, quay đầu lại nhìn thoáng qua Liệt Ngang Nạp Đa, nhưng cuối cùng vẫn dứt khoát tiến vào thông đạo.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh luồn lách ở trong thông đạo hắc ám, đi ra phía ngoài, phía sau truyền đến một tiếng vang lớn, mặt đất run rẩy dữ dội, Tiêu Ngự hiểu, Động Nhím đang sụp xuống, Liệt Ngang Nạp Đa hẳn chắc chắn phải chết, tuy nhiên đối với Liệt Ngang Nạp Đa mà nói, đây là kết cục tốt nhất đối với hắn. Tiêu Ngự đã sớm nhìn ra, tâm chí của Liệt Ngang Nạp Đa đã chết từ lâu rồi.
U Linh Bỉ Mông cũng dừng lại, trở về dây chuyền răng nanh của Tiêu Ngự, nhìn thoáng qua lever của U Linh Bỉ Mông, trong khoảng thời gian Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh đối phó với Hoắc Tư Nhĩ này, U Linh Bỉ Mông không ngờ lại có thể đã lên tới lever 25, tốc độ này thật là siêu tốc a.
Cái này cũng khó trách, sau khi Tiêu Ngự biến thành Hấp Huyết Quỷ, thực lực của U Linh Bỉ Mông gia tăng rất nhiều, đập những Dũng Sĩ Nhím tinh anh kia tựa như đập quái thường vậy, tốc độ thăng cấp tự nhiên là nhanh đến đỉnh điểm.
" 2 cái trang bị cấp Sử Thi kia là cái gì vậy?" Tiêu Ngự hỏi, lever 30 siêu cấp tinh anh rơi ra trang bị cấp Sử Thi, thật đúng là có phần đáng mong đợi a.
Triệu Lam Hinh đem 2 kiện giao dịch cho Tiêu Ngự. Tiêu Ngự tra một chút thuộc tính.
Vĩnh Hằng Ma Bình: vật phẩm, cấp Sử Thi. Sau khi sử dụng trực tiếp phục hồi 5.000 ma pháp, đóng băng 10 phút, không ảnh hưởng khi sử dụng với ma lực dược hoàn.
Thứ tốt a, có Vĩnh Hằng Ma Bình, class Pháp sư mỗi 10 phút là có thể uống 1 lần ma pháp dược hoàn, khôi phục tổng cộng cao tới 5.000, có thể sử dụng vô hạn lần, quả thực là vũ khí sắc bén để giết quái luyện cấp.
"Ma bình này ngươi cầm đi." Tiêu Ngự đem Vĩnh Hằng Ma Bình đưa cho Triệu Lam Hinh, nói, tiếp tục xem tiếp.
Nha Đầu Quan Hoắc Tư Nhĩ ( Mũ răng nanh của hoắc tư nhĩ ): vật phẩm, cấp Sử Thi. Phòng ngự 128-130, huyết lượng +100, 3% hiệu quả hút máu, mỗi giây phục hồi 5 huyết lượng, kháng ma pháp +50, cộng thêm kỹ năng, Vĩnh Hằng Nguyên Thạch, tiến vào trạng thái biến thành đá, mỗi giây tiêu hao 1 năng lượng, trong lúc sử dụng miễn dịch với công kích ma pháp.
Hấp Huyết Quỷ Cuồng Nhiệt : sau khi sử dụng tốc độ công kích +25%, tốc độ di chuyển +25%, duy trì 10 giây, không tác dụng phụ, đóng băng 2 phút.
Hiệu Quả Đặc Thù : sinh vật triệu hồi độ trung thành +20, năng lực của sinh vật triệu hồi được tăng 10%, sủng vật mỗi lần thăng cấp sẽ có xác suất 1% biến dị thu được kỹ năng hiếm thấy.
Lại là một cái kỹ năng trạng thái luôn a, làm cho Tiêu Ngự kinh hỉ vạn phần, loại kỹ năng trạng thái này không tác dụng phụ ( ám chỉ hiệu quả xấu í mà ),đối với Tiêu Ngự mà nói tự nhiên là càng nhiều càng tốt. Nhất là tốc độ di chuyển gia tăng 25%, chắc chắn sẽ kiến cho tốc độ của Tiêu Ngự lại gia tăng thêm không ít, giúp cho Tiêu Ngự đột kích ( tấn công bất ngờ ) càng thêm thần tốc, trung cấp Phong Tốc Dược Hoàn + Tật Phong Bộ + Tật Phong Gia Tốc + Hấp Huyết Quỷ Cuồng Nhiệt, tốc độ di chuyển này so với ngựa xịn thì vẫn còn ngưu hơn không ít.
Đồng thời hiệu quả đặc biệt của Nha Đầu Quan Hoắc Tư Nhĩ cũng là rất không tệ, là nhằm vào sinh vật triệu hồi, Tiêu Ngự nghĩ tới khi Hoắc Tư Nhĩ triệu hồi ra con Phệ Hồn Thiên Lang kia, xem ra Hoắc Tư Nhĩ cũng là 1 tên gia hỏa triệu hồi cao cấp. Mấy thuộc tính này cũng đã đủ khiến cho giá trị của Nha Đầu Quan Hoắc Tư Nhĩ tăng lên gấp bội, nhất là 1% xác suất xảy ra biến dị thu được kỹ năng hiếm thấy, hạng mục thuộc tính này càng đáng giá hơn nữa.
Tiêu Ngự đem cái đầu quan ( mũ ) cấp Truyền Thuyết trên người không quan trọng kia thay xuống, thay Nha Đầu Quan Hoắc Tư Nhĩ lên, nhiệm vụ lần này thu hoạch cực kỳ phong phú, khiến cho Tiêu Ngự rất cao hứng.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh 1 bên nói chuyện phiếm, 1 bên tiếp tục qua lại trong thông đạo, sau 1 lát, Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh không ngờ lại đã đi tới chỗ mộ táng đàn ( chắc là tế đàn dùng để mai táng =.= ),trung tâm mảng đất trống phủ kín chi chít thạch quan.
Hướng phía cuối mộ táng đàn nhìn lại, phía trước có 1 số bậc thang thông tới nơi này, xem ra nơi đó chính là cửa ra.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh đi qua 1 đám thạch quan, xung quanh khí tức âm u làm cho người ta có phần sởn tóc gáy, căn cứ theo ký ức của Liệt Ngang Nạp Đa, Tiêu Ngự hiểu, nơi này chính là cội nguồn của Hấp Huyết Quỷ, Hoắc Tư Nhĩ bị cha mẹ vứt bỏ, khổ cực lầm than chỉ có thể tránh ở chỗ này trong đám thi thể, lâu dài tiếp xúc với những âm u này, tâm lý khó tránh khỏi nảy sinh biến chuyển, hít thở thi độc mỗi ngày khiến cho thân thể Hoắc Tư Nhĩ đã xảy ra biến dị, sau khi bị 1 Biên Bức cắn phải, Hoắc Tư Nhĩ cuối cùng đã biến thành Hấp Huyết Quỷ thứ nhất.
Vô số mạo hiểm giả tiến vào nơi này đều bị giết, cũng đã có người phát hiện ra sự tồn tại của Hoắc Tư Nhĩ, chỉ là bọn hắn không có cách nào tiêu diệt Hoắc Tư Nhĩ, chỉ có thể ở nơi này lập ra 1 tòa kết giới, chỉ có nhân loại mới có thể tùy ý đi lại, Hấp Huyết Quỷ thì sẽ không có cách nào đi ra ngoài được nữa.
Như vậy cũng chỉ có thể dựa vào 2 bình dược hoàn thu được từ Liệt Ngang Nạp Đa, loại trừ chất độc trên người Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh để có thể biến đổi trở về thành nhân loại.
" Toàn thân thuộc tính này, thật đáng tiếc a." Tiêu Ngự không nén nổi cảm thán nói, 1 thân thuộc tính này, nếu như có thể mang ra bên ngoài, tuyệt đối sẽ có thể tung hoành vô địch. Tuy nhiên đây là phụ bản nhiệm vụ dẫn đường, nhiệm vụ chấm dứt, lực lượng thu được tự nhiên cũng sẽ biến mất, nếu như có thể mang ra khỏi phụ bản, thì còn phải nghĩ sao?
"Chỗ này có một cái rương nè." Triệu Lam Hinh nói.
Theo phương hướng Triệu Lam Hinh chỉ tay nhìn lại, Tiêu Ngự phát hiện chính giữa thạch quan rách nát có một cái rương, bất ngờ gặp được một cái bảo rương, tự nhiên là muốn thử mở ra rồi.
Tiêu Ngự hướng về cái bảo rương kia đi đến, bảo rương này trông rất tầm thường khó mà chú ý tới, chỉ là do một ít ván gỗ rách nát tạo thành, quả thực không có điểm gì khác lạ cả, phỏng đoán chỉ là một ít vật bồi táng bình thường mà thôi.
Tiêu Ngự đang chuẩn bị đem bảo rương mở này mở ra.
Hệ Thống: bảo rương đã bị khóa, không có cách nào mở.
"Ơ." Tiêu Ngự kinh ngạc không thôi, không ngờ lại có thể là bảo rương bị khóa, bảo rương bình thường đều là không khóa, mà đã khóa hẳn đều phải là cao cấp bảo rương, quả thực không nghĩ tới, cái bảo rương rách nát này không ngờ lại có thể là một cái bảo rương cao cấp.
Tiêu Ngự cho bảo rương một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ], phát hiện bảo rương này không ngờ lại có thể là lever 3 bảo rương bị khóa, mặc dù không có cách nào cùng so sánh với cấp 5 bảo rương bị khóa, nhưng cũng đã coi như vô cùng không tệ.
Tiêu Ngự lấy ra Chìa Khóa Ẩn Nguyệt, bắt đầu mở bảo rương bị khóa.
Hệ Thống: đang mở khóa bảo rương, 23%, 36%…
Hệ Thống: bảo rương đã được mở.
Trong tích tắc bảo rương bị khóa khai mở, kim quang phóng ra vạn trượng, Tiêu Ngự khẩn trương nhắm mắt lại, qua hồi lâu, mắt mới thích ứng được, trong bảo rương bị khóa này vật phẩm,kim tệ ngập rương, chính giữa còn có một ít thứ linh tinh khác.
Tiền tài đến quả thật bất ngờ a!
Tiêu Ngự bắt đầu thu dọn, đem tất cả kim tệ toàn bộ thu vào, nhìn thoáng qua hành trang, hơn 700 kim tệ. Tiêu Ngự thu lại sự xem thường, một cái rương đầy kim tệ này không ngờ là 700 kim tệ a. Tiêu Ngự đem 2 cái thứ còn lại cầm lên, là 2 trương phương pháp điều chế, theo thứ tự là cao cấp phương pháp điều chế thi độc và cao cấp phương pháp điều chế giải độc. Tiêu Ngự lông mi nhảy dựng, hắn bây giờ mặc dù bản thân là dược sư cấp tông sư, nhưng trong tay lại không có cao cấp phương pháp điều chế nào cả, 2 cái thứ này chính là thứ hắn cần a.
Cao cấp phương pháp điều chế giải độc: vật phẩm, cấp côi bảo. Giải trừ hiệu quả độc tố trên người, Yêu cầu : dược sư cao cấp.
Cao cấp thi độc: vật phẩm, cấp côi bảo. Tạo thành 20-70 hiệu quả trúng độc, đối với games thủ kháng độc thấp hơn 200 trở xuống sẽ tạo thành hiệu quả hôn mê nhất định. Yêu cầu : dược sư cấp tông sư.
2 trương phương pháp điều chế dược hoàn này Tiêu Ngự đều có thể học tập, sau khi nhìn một chút thuộc tính, Tiêu Ngự không chút do dự đem 2 trương phương pháp điều chế trực tiếp học hết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]